Chương trước
Chương sau
“Chào mọi người.” Diệp Tinh cười, nói.

Sáu cường giả nhân tộc, hai người trong đó là Bất Tử Cảnh đỉnh phong, bốn người còn lại là Bất Tử Cảnh đỉnh cấp, trước đó người có thực lực mạnh nhất chính là Mạc Á, nhưng giờ Diệp Tinh tới, thực lực của Diệp Tinh mạnh hơn là điều không thể nghi thờ, vậy nên giờ đây nhân tộc bắt đầu lấy Diệp Tinh làm chủ.

Thực lực, mới là tiêu chuẩn duy nhất trong vũ trụ.

Ong...

Dao động trong hồ nước tản ra, bảo vật đó vẫn chưa có dấu hiệu xuất thế, rất nhiều cường giả đang chờ đợi.

Vút! Vút! Vút!

Đợi một phút đồng hồ, phía xa lại có ba cường giả bay tới, bọn họ đã nhìn thấy bảo vật trong hồ nước, mắt lập tức sáng lên.

“Là bảo vật xuất thế!”

“Trông có vẻ như không chỉ có một món!”

Ba cường giả ngạc nhiên, nhưng ánh mắt lại quét qua rất nhiều cường giả ở dưới, trong mắt lại lộ ra vẻ khiếp sợ.

“Là hai cường giả Xà Mạc của yêu tộc, còn có Không Luân Càn của tộc Hàn Dận xếp trong mười hạng đầu của Bất Tử Cảnh!”

“Nhân loại Kiếm Ngân cũng ở đây, còn có cả các cường giả như Hổ Diệt, Cự Côn của ma tộc.”

“Trời ạ, nhiều cường giả đỉnh cấp quá!”

Sắc mặt của ba cường giả này hơi thay đổi, không dám do dự, vội vàng tiến vào trong tộc của mình.

...

Thời gian dịch chuyển, cường giả tới nơi này càng lúc càng nhiều, chỉ chưa đầy một tiếng ngắn ngủi, nơi này đã có hơn ba trăm cường giả tụ tập!

“Hơn bốn mươi cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh phong, những Bất Tử Cảnh đều đang ở đỉnh cấp.” Diệp Tinh không nhịn được mà cảm thán.

Bình thường gặp được một cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh phong đã là rất khó rồi, nơi này còn xuất hiện nhiều như vậy.

“Vũ trụ có rất nhiều bí cảnh, di tích phù hợp cho cường giả Bất Tử Cảnh rèn luyện, vùng đất vòng xoáy sinh tử này chắc chắn là một trong những địa điểm đỉnh cấp nhất, xuất hiện nhiều cường giả như vậy cũng bình thường.” Diệp Tinh thầm nghĩ.

Lúc này cường giả của nhân tộc đã lên tới hai mươi mấy người.

“Hửm?”

Đúng vào lúc này, xung quanh bỗng trở nên yên tĩnh trong thoáng chốc, ánh mắt Diệp Tinh nhìn qua.

Vút!

Phía xa có một bóng người xuất hiện, đây là một chàng trai vô cùng gầy yếu, chỉ có một con mắt, trông cực kỳ tà dị. Người mặc một bộ trường bào màu xanh lá, trên trường bào còn có sương mù bao quanh, trông có vẻ thực lực vừa mới đạt tới Bất Tử Cảnh đỉnh phong, lúc này nơi đây có mấy chục cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh phong, nhưng khi nhìn thấy vị cường giả này, trên mặt rất nhiều các cường giả đều lộ ra vẻ vô cùng kiêng kị.

“Là Hỗn Tát của tộc Mạt Diệp!”

“Hỗn Tát chỉ nắm giữ đạo tắc không gian, nhưng thứ mà hắn ta lĩnh ngộ thứ hai là độc chi đạo đạo! Mặc dù chưa hoàn toàn nắm vững, nhưng đã nắm được đa số rồi.”

“Cẩn thận, đừng để dính nọc độc của Hỗn Tát.”

Tất cả các cường giả đều vô cùng kiêng kị, cho dù là Xà Mạc của yêu tộc và Không Luân Càn của tộc Hàn Dận cũng có chút kiêng kị hiện lên trong ánh mắt.

Trong vũ trụ, cường giả lĩnh ngộ độc chi đại đạo cực kỳ ít, thậm chí còn ít hơn cả lĩnh ngộ kiếm đạo, đạo tắc vận mệnh, tất cả các tộc trong vũ trụ chẳng có mấy ai hoàn toàn nắm giữ được độc chi đại đạo.

Cường giả lĩnh ngộ độc chi đại đạo chắc chắn sẽ khiến cho vô số người phải kiêng kị, cho dù là đối thủ cùng đẳng cấp cũng không muốn chiến đấu cùng, bởi vì khi bị thương nặng, nuốt linh quả, dược thảo tương ứng là có thể nhanh chóng khôi phục.

Nhưng giao khi giao đấu với cường giả độc chi đại đạo, bị thương nặng, rất khó để loại trừ độc tố trong cơ thể, không loại trừ được độc tố, muốn khôi phục là rất khó.

Cường giả như vậy, cho dù thực lực có mạnh hơn, bọn họ cũng không dám trở thành kẻ địch, bởi vì công kích của những cường giả đó đều có độc, căn bản không thể phòng ngự hoàn toàn được.

Lực chiến đấu của Hỗn Tát chỉ là cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh phong bình thường, nhưng bàn về lực uy hiếp chắc chắn không kém hơn yêu tộc Xà Mạc, Hàn Dận tộc Không Luân Càn.

Tất cả các cường giả đều nhìn một cách kiêng kỵ, hàng trăm cường giả, trong đó có bốn mươi mấy cường giả đỉnh phong Bất Tử Cảnh bị một cường giả đỉnh phong Bất Tử Cảnh làm cho khiếp sợ.

“Thực lực của Hỗn Tát bình thường, nhưng đã có mấy cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh phong ngã xuống trong tay hắn ta.”

“Đúng, nghe nói thậm chí Hỗn Tát còn chạy thoát được từ trong tay cường giả Bất Tử Cảnh vô địch, dường như trong các cường giả Bất Tử Cảnh không ai có thể giết được hắn ta.”

“Cường giả lĩnh ngộ độc chi đại đạo quá ít, dựa vào nắm giữ của Hỗn Tát với độc chi đại đạo, nói không chừng thật sự có thể nắm giữ được.”

“Tộc Mạt Diệp cũng toàn lực bồi dưỡng Hỗn Tát, trên người hắn ta cũng có mấy món bảo vật!”

Các cường giả nhìn chàng trai mặc trường bào màu xanh lá.

Hỗn tát bay tới, trực tiếp chiếm một khu vực, cường giả khác không dám ở lại khu vực đó, nhanh chóng rời đi, căn bản không dám tới gần anh ta.

Trong rất nhiều các đội ngũ, cường giả của các tộc khác tụ tập một chỗ, nhưng chỉ có Hỗn Tát đứng một mình.

“Đây chính là Hỗn Tát ư?” Diệp Tinh nhìn chàng trai mặc trường bào màu xanh lá, thầm nói.

“Kiếm Ngân, chắc chắn trên người Hỗn Tát này có các loại công kích độc tố, lúc cường giả nhân tộc chúng ta chiến đấu với hắn nhất định phải thật cẩn thận, nếu trúng quá nhiều độc tố, thực lực chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, không biết phải mất bao nhiêu thời gian mới có thể khôi phục được.” bên cạnh, Mạc Á truyền âm nói.

Công kích của độc chi đại đạo, dường như là thứ khiến cho người ta cố kỵ nhất.

“Biết rồi.” Diệp Tinh gật đầu.

Các cường giả tới đây, thời gian hai mươi phút trôi qua trong nháy mắt, lúc này số lượng cường giả đã lên tới gần bốn trăm người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.