Diệp Tinh mỉm cười, trong lòng hắn đang nghĩ thầm: “Hỗn Vũ nói không sai, hiện tại mới chỉ vừa mới bắt đầu tu luyện, cho dù mình có đột phá đến Chân linh cảnh thì cũng chỉ là một kẻ yếu ớt.”
Ngay cả khi đạt tới Bất tử cảnh thì ở trong thành Thời Không này cũng chẳng coi là gì cả. Khắp thành Thời Không, số lượng Bất tử cảnh có thể nói là khắp nơi đều thấy.
...
Giống như khu vực Man Hoang vô cùng rộng lớn, nhưng bên trong hư không lại xuất hiện những khe hở.
Xung quanh khe hở có những đạo bí văn kỳ dị.
Bên dưới Hư không, Diệp Tinh kính cẩn đứng đó.
“Kết thúc đột phá?” Thánh tôn Thời Không nhìn đệ tử của mình.
“Đúng vậy thưa sư phụ.” Diệp Tinh cung kính nói.
Hắn đứng ở chỗ này, trong lòng không nhịn được mà run rẩy.
Sự tồn tại trước mắt là đỉnh cao của vũ trụ, cho dù hắn đã bái thánh tôn Thời Không làm sư phụ nhưng Diệp Tinh vẫn cảm thấy sợ hãi, không dám làm ra bất cứ động tác dư thừa nào.
Đây là cảm giác sợ hãi trời sinh của kẻ yếu khi đối đầu với cường giả.
“Ngươi định khi nào rời khỏi thành Thời Không?” Thánh tôn Thời Không hỏi.
Diệp Tinh vội vàng trả lời: “Đệ tử định tới tháp đại đạo Tam Thiên trước, sau đó sẽ rời đi.”
“Ừ.” Thánh tôn Thời Không gật đầu, sau đó vung tay một cái, trong hư không liền xuất hiện ba vật phẩm.
Diệp Tinh cũng nhìn thấy ba vật phẩm này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/3531209/chuong-917.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.