Từng tiếng nói vang lên, không ngừng quanh quẩn xung quanh cung điện.
“Vậy mà Diệp Tinh này dám làm càn ở địa bàn của đạo chủ Quang Huyên?”
“Lá gan cũng lớn quá đi?”
“Đạo chủ Quang Huyên chẳng phải là người tốt tính gì.”
Người xung quanh cung điện nghe thấy giọng nói này, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Lúc này Diệp Tinh lặng lẽ đứng trước cung điện, trong cung điện không có bất cứ bóng dáng nào tồn tại, hắn chỉ có thể dùng phương pháp nào.
“Thầy đã giúp mình quá nhiều rồi, muốn gặp được Diệp Tinh, phải dựa vào bản thân.”
Hắn không thể cầu xin đạo chủ Lăng Hằng tự mình đi nhờ đạo chủ Lăng Hằng được, như vậy hắn cũng sẽ xem thường bản thân.
Vút! Vút! Vút!
Lời vừa nói xong không tới mấy giây, từng bóng người nhanh chóng bay ra, dẫn đầu là một thị vệ, nhìn Diệp Tinh trầm giọng nói: “Diệp Tinh, cung điện của đạo chủ, cấm ồn ào.”
Thực tế, âm thanh ở nơi này không truyền được tới bên trong cung điện, nhưng những thị vệ này lại có thể nghe thấy.
Đây cũng là mục đích của Diệp Tinh.
Rõ ràng là nhưng thị vệ này nhận ra Diệp Tinh, biết thân phận của Diệp Tinh, nếu không đoán chừng sẽ trực tiếp ra tay.
Nhìn thấy những người này, Diệp Tinh vội vàng nói: “Các vị, làm phiền thông báo một tiếng, tôi có việc cầu kiến đạo chủ Quang Huyên.”
“Đạo chủ Quang Huyên có thân phận thế nào? Há có thể để ngươi nói gặp là gặp?” thị vệ dẫn đầu trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/3531186/chuong-894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.