Lâm Tiểu Ngư nằm trên một chiếc giường đá trong cung điện, rõ ràng đang lâm vào trạng thái hôn mê.
Đạo chủ Quang Huyên đứng trước người Lâm Tiểu Ngư, vung tay một cái, một luồng sáng lập tức bao quanh lấy cô.
Luồng sáng lập tức nổi lên những dao động lơ lửng,biến thành những hạt nhỏ chậm rãi tiến vào cơ thể Lâm Tiểu Ngư.
Chưa tới vài giây, những hạt nhỏ này lại bay ra, lúc này còn mang theo cả một vết màu đen.
“Xà ảnh độc này thật lạ, trước kia ta cũng chỉ gặp một lần biến dị, không ngờ lần biến dị này lại phức tạp như thế.” Đạo chủ Quang Huyên nói thầm.
Trên thực tế, trước khi Diệp Tinh bước lên thang Cửu giới thì bà ta đã điều tra về Xà ảnh độc này rồi, thế nên vừa rồi mới nói là nửa tiếng.
Tất nhiên, thời gian này cũng không phải thuận miệng nói ra.
Cho dù Xà ảnh độc biến dị có phức tạp như thế nào đi nữa thì dựa vào năng lực của bà ta thì nửa tiếng là đủ để giải độc rồi.
Những hạt nhỏ màu trắng lơ lửng trong không khí, không ngừng tiêu trừ chất độc của Xà ảnh độc ra khỏi cơ thể Lâm Tiểu Ngư. Những hạt nhỏ màu trắng này là bảo vật trân quý do bà ta chế tạo ra, hao phí hơn một ngàn loại dược thảo và linh quả mới làm ra được.
Ong...
Hai mươi mấy phút trôi qua, vết đen trên làn da của Lâm Tiểu Ngư cuối cùng cũng biến mất hoàn toàn.
“Chữa trị thành công.” Đạo chủ Quang Huyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/3531182/chuong-890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.