Cô lau máu ở khóe miệng, trên mặt có một tia đáng tiếc: "Linh quả kia đều chạy mất rồi."
"Không sao." Nghe vậy, Diệp Tinh lại cười, tay phải hắn vung lên, một gốc cây màu vàng xuất hiện.
Rất nhiều dược thảo, linh quả trân quý, thậm chí là quả đen trắng thần kỳ nhưng đến cuối cùng hắn chỉ chiếm được một cái này.
"Thật sao? Diệp Tinh, anh lấy được linh quả này thật sao?"
Nhìn thấy quả này, Lâm Tiểu Ngư nhất thời lộ ra một tia vui sướng bất ngờ.
Vừa rồi cô bị công kích, cũng không chú ý tới Diệp Tinh có hái được quả nào không.
Tuy rằng không còn bảo vật khác, thế nhưng mục đích bọn họ đi tới nơi này đã đạt được.
Đem linh quả đưa cho Lâm Tiểu Ngư, Diệp Tinh nhìn một cái hố lớn xuất hiện trước mắt, trong lòng hắn bỗng nhiên xuất hiện một suy nghĩ kinh người.
- Chẳng lẽ địa thế cát bên ngoài không phải là do cường giả gì làm, mà là do quả đen trắng vừa rồi làm ra?
49 con rắn cát tụ tập linh lực, thậm chí những dược thảo, linh quả trân quý này, thậm chí là thổ nhưỡng trân quý, đều có thể là do quả đen trắng thần kỳ kia thu lại.
Trong lòng chuyển động rất nhiều suy nghĩ, Diệp Tinh nhìn về phía Mặc Uyên hỏi: "Mặc Uyên tiên sinh, ông có biết lai lịch của quả này không?"
"Chưa nghe nói bao giờ." Mặc Uyên lắc đầu.
Trên mặt ông ta còn lưu lại một tia khiếp sợ, hiển nhiên bị quả đen trắng lúc trước làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/3531167/chuong-875.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.