Chỉ trong vòng mười ngày mà Diệp Tinh đã lấy được mười mấy hộp bảo vật, anh ta lúc đầu còn khiếp sợ, nhưng đến hiện tại đã hoàn toàn chết lặng.
“Vận khí của ta từ khi nào lại kém như thế này cơ chứ?”
Ánh mắt Húc Hồn hiện lên vẻ nghi hoặc, anh ta cũng bắt đầu hoài nghi chính bản thân mình.
Mười ngày rồi mà anh ta vẫn không thu hoạch được gì cả.
Phải biết là trong tay anh ta còn có cả chuột kim bảo trong truyền thuyết.
“Chẳng lẽ Diệp Tinh thực sự là con trai của may mắn sao?”
Dường như tất cả mọi may mắn của họ đều chạy tới hết bên người Diệp Tinh, mọi bảo vật đều chủ động xuất hiện trước mắt Diệp Tinh, bọn họ luôn luôn là người đi sau.
“Chít chít!” Chuột kim bảo kêu lên hai tiếng, ấm ức nằm gục trên bả vai Húc Hồn.
Mỗi lần nó phát hiện ra bảo vật đều bị Diệp Tinh lấy trước.
“Anh Diệp Tinh, anh lợi hại quá. Bây giờ em tuyên bố, tỉ số tìm bảo giữa anh và anh trai em đang là 14- 0.” Viên Viên hưng phấn nói.
Vừa rồi có hai hộp bảo vật xuất hiện cùng một lúc, thế là Diệp Tinh cho Viên Viên một hộp, cô bé có được một loại quả quý.
Nghe được giọng nói của em gái mình, Húc Hồn lập tức đen mặt lại.
Anh ta nhìn em gái mình, không nhịn được lệ rơi đầy mặt, em gái đã không còn là em gái mình nữa rồi.
Diệp Tinh cũng không để ý đến mấy người này, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/3531077/chuong-785.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.