Lên đến đại học vì mẹ bị bệnh nặng, Diệp Tinh lựa chọn bỏ học, hai năm sau khi tận thế đen tối bùng nổ. Mà trong tận thế giãy dụa tận tám năm thì Diệp Tinh trọng thương mà chết.
"Sống lại!"
Nhìn đến đây, bỗng nhiên Diệp Tinh khẽ động trong lòng, nơi này dường như đang lặp lại quỹ tích vận mệnh của hắn một lần nữa.
"Kế tiếp sẽ là tình cảnh mình sống lại sao?" Diệp Tinh cẩn thận quan sát.
Nhưng mà lúc này ý thức của hắn bỗng nhiên trở nên ảm đạm, trước mắt một mảnh tăm tối lại mở ra, hắn dường như đi tới một khu vực thật lớn.
"Nơi này là nơi nào?"
Diệp Tinh nghi hoặc tình cảnh trước mắt.
Thiên địa nghiền nát, tràn ngập vô số khí lưu hỗn độn, màu đen bao phủ chân trời, chỉ có từng ánh sáng yếu ớt chớp động, trên trời rất nhiều khe nứt xuất hiện. Liếc mắt một cái, dường như phiến thiên đại này sắp bị phá vỡ.
"Nơi này ở đâu?"
“Làm sao mà mình lại cảm thấy dao động trong này rất quen thuộc?"
Diệp Tinh dường như chỉ là một ý thức, yên lặng nhìn về phía nơi này.
"Diệp Tinh... Diệp Tinh..."
Bên tai bỗng nhiên truyền đến từng tiếng gọi, giọng nói này rất quen thuộc, lại giống như hư vô mờ ảo. Diệp Tinh mê mang mở mắt, nhìn bốn phía.
Trên đài cao, hiền giả vận mệnh ngồi xếp bằng, ở bên cạnh, một dòng sông màu trắng mênh mông xuất hiện, dòng sông màu trắng kia cũng không phải là một con sông hoàn chỉnh, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/3531046/chuong-754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.