Mặc dù hiểu hơn một chút, nhưng nghi ngờ trong lòng Diệp Tinh ngày càng nhiều.
“Thôi, không nghĩ nữa, đợi sau này xem có thể tìm thêm được chút tin tức nào không.” Diệp Tinh lắc đầu.
Tin tức mà hắn biết có hạn, căn bản không tra ra điều gì.
Sau khi xem xét tòa cung điện này một lượt, Diệp Tinh rời đi.
...
Tô Châu,, Lâm Tiểu Ngư đang tu luyện trong sân biệt thự, bóng Diệp Tinh lóe lên, trực tiếp xuất hiện.
“Diệp Tinh, anh về rồi?” Lâm Tiểu Ngư dừng tu luyện, bước lên trước nói.
“Thế nào, có thu hoạch không?”
Về việc Canh Kim Trúc và Canh kim trùng, tất nhiên Diệp Tinh không giấu diếm gì Lâm Tiểu Ngư.
“Tìm được một ít tức nhưỡng.” Diệp Tinh cười nói.
Lúc này, trong bảo vật thuộc tính không gian của hắn có rất nhiều tức nhưỡng đang tụ lại một chỗ, Canh Kim Trúc đang phát triển bên trên, trông có vẻ đã khôi phục ít nhiều.
Theo thời gian dịch chuyển, chắc chắn Canh Kim Trúc này sẽ từ từ khôi phục.
“Bố mẹ đâu?” Diệp Tinh tùy ý hỏi.
“Ba mẹ tới chỗ tài nguyên tu luyện rồi.” Lâm Tiểu Ngư cười, nói.
Diệp Tinh gật đầu, Diệp Kiến An và Lưu Mai vẫn luôn rất hứng thú với việc phát tài nguyê.
Tất nhiên Diệp Tinh cũng giữ thái độ ủng hộ, giờ ba mẹ hắn cũng không có việc gì làm, cứ luôn nhàn rỗi chắc chắn sẽ sốt ruột.
“Ting!”
Nói vài câu, bỗng nhiên đồng hồ của Diệp Tinh vang lên.
Xem tin nhắn một chút, nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/3530968/chuong-676.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.