Tay phải vung lên, số tức nhưỡng này bị thu vào trong một không gian thuộc tính bảo vật, hợp lại cùng một chỗ với số tức nhưỡng trước đó.
Lúc này Canh Kim Trúc trực tiếp sinh sống trên đó, mặc dù trông có vẻ khô héo, nhưng ánh sáng kim loại màu trắng rõ ràng hơn trước đây nhiều.
“Không biết tới lúc nào mới có thể khôi phục.” Diệp Tinh thầm mong chờ.
Sau khi khám phá xong núi Trường Bạch, Diệp Tinh không ngừng khám phá trái đất.
Một ngày...hai ngày....
Nháy mắt đã trôi qua ba tháng!
“Lại trở về rồi!”
Trong hư không, Diệp Tinh đứng đó, nhìn xuống phía dưới, hắn lắc đầu.
“Ba tháng, gần như mình đã thám hiểm một vòng trái đất, nhưng chỉ phát hiện ba nơi có tức nhưỡng!” Diệp Tinh lặng lẽ thở dài.
Núi Hỗn Nguyên là một, núi Trường Bạch là hai, một tháng sau Diệp Tinh lại phát hiện ra một nơi nữa, sau đó hai tháng trôi qua, hắn không phát hiện thêm được gì nữa.
Số tức nhưỡng trên người Diệp Tinh cộng lại không nhiều.
“Khu vực cuối cùng.” Bóng Diệp Tinh lay động, tiếp tục tìm kiếm.
“Hửm?” một khoảng thời gian nào đó, bỗng dưng hắn dừng lại, nhìn về một phía.
...
Đây là một căn phòng lộ rõ vẻ cũ nát, trước phòng có một chiếc xe lăn, bên trên có một bé gái đang ngồi, trông cô bé có vẻ chưa tới mười tuổi, mặt trắng bệch, thỉnh thoảng còn nhíu mày, dường như đang phải chịu đựng đau đớn.
Cô bé mặc một bộ đồ cũ nát, tết hai bím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/3530965/chuong-673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.