Chương trước
Chương sau
- Mấy người Hỗn Vũ đều không lộ diện sao? Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Hiện tại mấy thiên tài xuất hiện đều là thiên tài của bí cảnh Tinh Nguyên.

Những hình vẽ này đối với hắn mà nói căn bản không khó lý giải, nếu là hắn nguyện ý, thậm chí có thể song song với Hỗn Hoàng, thậm chí có thể vượt qua.

Bọn Hỗn Vũ tự nhiên cũng có thể.

"Hiện tại bọn Hỗn Vũ hẳn là cũng đều đang tìm kiếm độ đó."

Hắn có đạo chủ Lăng Hằng chỉ điểm về bậc thang Tinh Nguyên này, Hỗn Vũ, Vô Ngân cũng có, về phần đám người Lư Vân Đạt cũng có cường giả bất tử cảnh cường đại chỉ điểm cho.

Tiến vào bậc thang Tinh Nguyên này, thành Thời Không, tháp Hư Thủy, điện Hồn Thiên chắc chắn không có khả năng không cho thiên tài của mình một ít nhắc nhở.

Hiện tại, mấy nghìn thiên tài từ bên ngoài đều biết cần phải đạt được chỗ tốt lớn nhất của hình vẽ ở trên bậc thang này.

- Tiếp tục đi lên bậc thang thứ ba! Diệp Tinh bước lên bậc thang.

Ầm ầm!

Một lực bài xích rõ ràng cường đại hơn một chút truyền đến.

Xoẹt...

Lại là một tin tức khác truyền vào trong đầu hắn.

Giống như Diệp Tinh nghĩ, hình vẽ nhận được trong đầu hắn lại biến thành ba con rắn nhỏ.

"Những thứ này rốt cuộc đại biểu cho cái gì nhỉ?" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng, hắn tiếp tục đi lên, không ngừng tìm kiếm quy luật.

......

Thời gian nhanh chóng trôi qua, xung quanh ngọn núi chỗ bậc thang Tinh Nguyên, rất nhiều thế lực đều đang chú ý biến hóa của bảng xếp hạng, toàn bộ bảng xếp hạng có tên của 100 người hiện lên, một khi người của thế lực mình xuất hiện, trên mặt những thế lực này tự nhiên đều xuất hiện vui sướng.

"Kim Nguyệt trưởng lão, Hỗn Hoàng không hổ là đệ nhất thiên tài bí cảnh Tinh Nguyên, hiện tại vượt qua Thanh Hồn rồi." Một người đàn ông cường tráng nhìn một lão giả khác mặc trường bào màu vàng, tóc cũng màu vàng, trên mặt còn có hoa văn màu vàng uy nghiêm cười nói.

Lúc này Hỗn Hoàng đứng đầu bảng xếp hạng đã leo lên bậc thang thứ 99.

Kim Nguyệt trưởng lão lạnh nhạt cười, nói: "Thanh Hồn thể hiện thiên phú cũng không tệ, hiện tại vững vàng ở vị trí thứ hai."

Tuy rằng thứ hai, nhưng mà Thanh Hồn cùng Hỗn Hoàng chênh lệch 40 bậc thang.

“Không thể so được a, tất cả thiên tài khác đều kém Hỗn Hoàng, lần này làm cho Thanh Vũ nhận ra bản thân mình còn yếu kém, tất cả là nhờ Hỗn Hoàng a."

Một mỹ phụ nhìn qua ước chừng ba mươi mấy tuổi cười nói: "Đúng rồi, Kim Nguyệt, Hỗn Hoàng thực lực mạnh như vậy, hoàn toàn có thể đột phá đến hư không cảnh, không cần áp chế cảnh giới nữa đâu."

Nghe vậy, Kim Nguyệt cười nói: "Hỗn Hoàng không đột phá chính là vì bậc thang Tinh Nguyên này, chờ truyền thừa lần này qua đi, nó sẽ lập tức đột phá."

"Hử?"

Vừa nói xong, bỗng nhiên ánh mắt mấy người bọn họ đều nhìn về phía bảng xếp hạng, lúc này vị trí thứ 100 trên bảng bỗng nhiên xuất hiện một cái tên.

Sự thay đổi thứ hạng này là bình thường, nhưng điều làm họ ngạc nhiên là cái tên này.

100. Hắc Dực, phái Dị Ngư, bậc thang thứ 31,

"Hắc Dực này là ai? Ta chưa bao giờ nghe nói về người này.”

“Ta cũng chưa từng nghe qua, phái Dị Ngư này chỉ là một tiểu phái, cường giả mạnh nhất trong tông phái thậm chí chỉ ở chân linh cảnh, tông phái bọn họ còn có thể bồi dưỡng ra thiên tài như vậy à? Chờ đến khi truyền thừa kết thúc, xem có thể thu nạp vào hay không, đến lúc đó ban thưởng cho phái Dị Ngư một ít là được rồi. ”

......

Mấy vị cường giả bất tử cảnh nhìn tên cuối bảng, tùy ý đàm luận.

Nếu như là lúc mới bắt đầu, các môn phái đều có khả năng tiến vào top 100, dù sao lực bài xích của mọi người cũng không lớn.

Nhưng bây giờ đã trôi qua một đoạn thời gian, thành tích của mọi người rõ ràng bắt đầu mở rộng chênh lệch, thời gian càng dài, chênh lệch càng lớn, hiện tại có thể sau này tiến vào top 100, thiên phú tuyệt đối không thấp.

Thiên tài như vậy bọn họ tự nhiên sẽ không bỏ qua.

......

Lúc này trong một khu vực khác, mấy vị cường giả chân linh cảnh đỉnh phong cũng đang đứng đàm luận.

"Lão Dư, chúc mừng a, phái Dị Ngư các ngươi lại xuất hiện một thiên tài tiến vào top 100 rồi."

"Lần này phái Dị Ngư các ngươi nổi danh thế giới Tinh Nguyên rồi."

Bên cạnh một người đàn ông trung niên giống như người sói, có mấy người cười nói, trong lời nói rõ ràng có một tia hâm mộ.

Người đàn ông trung niên người sói vẻ mặt mừng rỡ.

- Hắc Dực này lại biểu hiện ra tiềm lực cường đại như vậy sao?

Hắc Dực chỉ là thiên tài ông ta thu nhận mấy giờ trước mà thôi, chính ông ta cũng không nghĩ tới.

Hiện tại thế lực của cả thế giới Tinh Nguyên đang chú ý, phái Dị Ngư bọn họ khẳng định đã được rất nhiều thế lực khác biết đến, đây là vinh quang to lớn cỡ nào?

Nghĩ tới đây, người đàn ông người sói liền cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.

Cho dù sau khi truyền thừa kết thúc, những thế lực lớn kia đến thu nhận Hắc Dực,ông ta cũng có thể được ban thưởng rất nhiều.

Luận tài nguyên, tài nguyên của những thế lực lớn kia đối với bọn họ mà nói tuyệt đối đều là tài phú khổng lồ.

"Ai, phái Mãnh Hổ chúng ta một thiên tài cũng không có, nếu như có thể xuất hiện một người thì thật tốt biết bao." Một người khổng lồ dáng người mập mạp thở dài nói.

Nghe vậy, một lão giả đầu đầy tóc bạc, râu ria lộn xộn lắc đầu nói:

"Phái Mãnh Hổ các ngươi so với phái Kim Xà chúng ta tốt hơn rất nhiều, ít nhất còn chiêu nhận được vài đệ tử, phái Kim Xà chúng ta lần này thậm chí một người có tư cách tiến vào bậc thang Tinh Nguyên cũng không có, mãi mới chỉ chiêu nhận được có một đệ tử ngoại môn thôi."

"Thảm như vậy?"

- Lão Xà, đệ tử chiêu nhận của các ngươi tên là gì?

Mấy người chung quanh tò mò hỏi, có chút đồng tình nhìn vị lão giả này.

Lão Xà đầu đầy tóc bạc, râu ria rối bời suy nghĩ một chút, nói: "Hình như gọi là Hỗn Vũ."

Ông ta có một chút ấn tượng với chàng thanh niên trông lạnh lùng kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.