Chương trước
Chương sau
Sau khi người đàn ông trung niên đứng dậy, những người khác cũng không nhịn được nói.

"Nếu không đi, vậy cũng đừng trách ta." Thiếu nữ tóc đỏ lạnh nhạt nói.

"Tuổi còn trẻ mà khẩu khí ngược lại không tốt chút nào." Người đàn ông trung niên hừ lạnh một tiếng.

Vù!

Trong tay ông ta trực tiếp xuất hiện một thanh trọng kiếm, bổ tới thiếu nữ tóc đỏ.

Ầm ầm!

Khí thế dao động kinh khủng bộc phát, bao phủ bốn phía, một vài kẻ yếu xung quanh thậm chí không chịu nổi, không ngừng lui về phía sau.

- Cường giả hư không gảnh! Có người kinh hô.

Bình thường mà nói, người ở đây thiên huyền cảnh là nhiều nhất, đạo tắc cảnh cũng có, thế nhưng có thể đạt tới hư không cảnh trên cơ bản đều có thế lực nhất định.

"Hôm nay ta sẽ thay trưởng bối ngươi dạy dỗ ngươi một chút." Người đàn ông trung niên nhìn thiếu nữ, huy động trường kiếm.

Vù!

Trường kiếm huy động, tản ra khí thế dao động ngập trời,đỏ rực, giống như một đạo hỏa diễm, nhanh chóng đánh úp lại.

Trong không khí đều truyền đến từng tiếng nổ.

- Ba!

Bỗng nhiên một âm thanh thanh thúy vang lên, sau đó thân thể người đàn ông trung niên kia trực tiếp bay ngược ra ngoài.

"Rầm rầm!"

Thân thể hung hăng đập vào một cái bàn, cái bàn này trong nháy mắt vỡ vụn.

Lúc này trên người người đàn ông trung niên xuất hiện một vết thương rất lớn, máu thịt mơ hồ, không ngừng kêu la thảm thiết, nhìn qua cực kỳ thê thảm.

- Cường giả hư không cảnh cứ như vậy bại dưới tay cô ta?

Bốn phía lập tức an tĩnh lại, mọi người nhìn người đàn ông trung niên thê thảm, còn thiếu nữ tóc đỏ hờ hững đứng thẳng, trong mắt bọn họ lập tức tràn đầy vẻ khiếp sợ.

Vừa rồi thiếu nữ tóc đỏ này huy động trường tiên, dưới sự công kích của trường tiên, người đàn ông trung niên này thậm chí một chiêu cũng không ngăn cảm được.

"Hư không cảnh đỉnh phong! Thực lực cô gái này ở hư không cảnh đỉnh phong!"

“Làm thế nào có thể? Tuổi trẻ như vậy đã đạt tới cảnh giới này rồi!"

......

Mọi người nhìn thiếu nữ tóc đỏ, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.

Muốn đạt tới hư không cảnh đỉnh phong, không thể thiếu thiên phú cùng tài nguyên.

Toàn bộ hư không cảnh muốn gia tăng thực lực cần nhiều tài nguyên lắm, đại bộ phận hư không cảnh đều chỉ ở hư không cảnh sơ kỳ mà thôi.

"Hiện tại có thể đi chưa?" Thiếu nữ tóc đỏ thu hồi trường tiên, nhìn người đàn ông trung niên lạnh nhạt nói.

"Làm sao có thể?" Người đàn ông trung niên kinh hãi nhìn thiếu nữ tóc đỏ, thực lực của ông ta ở hư không cảnh trung kỳ, hoàn toàn không phải là đối thủ của thiếu nữ.

Che miệng vết thương lại, ông ta không dám nói thêm gì nữa, nhanh chóng rời khỏi nơi này.

"Hừ! Thực lực mạnh thì rất giỏi sao? Tùy ý ra tay đả thương người, quá ngang ngược rồi đó.”

- Toàn bộ tràng diện an tĩnh còn chưa có hai giây, bỗng nhiên lại có một âm thanh vang lên.

Lúc này ở một chỗ lại có ba người đứng lên, bọn họ mặc áo da thú, trên người bỗng nhiên bộc phát ra khí thế dao động cường đại.

Khí thế dao động này đều sắp tiếp cận hư không cảnh đỉnh phong.

Lúc trước ba người bọn họ một mực yên lặng uống rượu, hiện tại rõ ràng khó chịu hành vi của thiếu nữ tóc đỏ này.

"Lại có người không sợ chết." Bỗng nhiên một âm thanh thô kệch vang lên.

Cùng với thiếu nữ tóc đỏ, một thanh niên dáng người vô cùng cường tráng, phía sau mang theo một chiến đao thật lớn đi tới.

Vút!

Dáng người cường tráng, nhưng tốc độ lại cực kỳ kinh người, trên người tản ra khí thế dao động khủng bố, sau khi lên tiếng nhanh chóng bay về phía ba người này.

- Lên! Ba người này sắc mặt khẽ biến, nhưng vẫn cắn răng nhanh chóng tiến lên.

- Ha ha, ba con tiểu tạp cẩu mà cũng muốn chiến cùng ta? Người thanh niên cường tráng cười to nói.

Xoẹt!

Chiến đao huy động, một đạo đao mang vô cùng sắc bén bay ra, đao mang này sau khi bay ra chia làm ba cái, phân biệt bay tới chỗ ba người này.

- Phụt!

Tiếp xúc với công kích, tất cả ba người đàn ông áo da thú đều phun ra từng ngụm máu tươi, thân thể bay ngược ra ngoài.

Công kích còn sót lại thậm chí còn lan đến một số người, một đạo đao mang còn bay tới tới chỗ Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư bên này.

Những người khác không ngăn cản được, nhất thời kêu thảm thiết, nhưng mà tay phải Diệp Tinh vung lên, một thanh trường kiếm xuất hiện, phá hủy đạo đao mang này.

- Tiểu tử, ngươi cũng muốn chiến cùng chúng ta sao? Ánh mắt thanh niên cường tráng nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt lóe ra vẻ lạnh lùng.

"Tôi chỉ là phòng vệ thôi." Diệp Tinh nhìn anh ta, chắn ở trước mặt Lâm Tiểu Ngư trầm giọng nói.

"Ở trước mặt ta mà đem vũ khí ra, tiểu tử ngươi lá gan rất lớn a." Thanh niên cường tráng tiến lên một bước.

Thiếu nữ tóc đỏ đứng ở bên cạnh, chéo hai tay, liếc mắt nhìn Diệp Tinh cùng Lâm Tiểu Ngư.

"Được rồi, Khôi Nham." Xa xa, thiếu nữ lạnh lùng trên mặt có hoa văn màu tím, lưng đeo trường kiếm đi tới.

"Sư tỷ." Nhìn thấy cô ta, thanh niên cường tráng nhất thời hô lên, lập tức thu hồi chiến đao.

Vẻ lạnh như băng trên mặt thiếu nữ tóc đỏ kia cũng nhanh chóng tiêu tán, cô ta tươi cười chạy tới.

"Chúng ta đi!"

Những người khác nhìn thấy bốn người này, cũng không dám do dự nữa, nhanh chóng rời đi.

Thiếu nữ tóc đỏ cùng thanh niên cường tráng đều là cường giả hư không cảnh đỉnh phong, xem ra thực lực của cô gái lạnh lùng kia càng mạnh.

"Tiểu tử, lần này coi như ngươi may mắn." Thanh niên cường tráng nhìn Diệp Tinh, tùy tiện nói.

"Khôi Nham." Thiếu nữ lạnh lùng khẽ cau mày.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.