Chương trước
Chương sau
"Kiếm pháp bình thường này lại tăng kích thích cho mình." Trong mắt Diệp Tinh nhất thời lộ vẻ không thể tin được,những kích thích bình thường này rất khó xuất hiện,bình thường thi thoảng mới xuất hiện.

Càng nhiều kích thích xuất hiện,đại diện cho thiên phú càng mạnh.

Một chút thiên phú bình thường cho dù lĩnh ngộ thế này cũng không có kích thích, cũng là nói lĩnh ngộ đạo tắc sẽ trì trệ không tiến.

Diệp Tinh suy nghĩ một chút, lại bắt đầu quan sát điểm sáng công kích khác, theo quan sát, rõ ràng có nhiều kích thích mà hắn cảm nhận được.

Thậm chí qua một khoảng thời gian, Diệp Tinh cảm thấy mình hiểu thêm không ít về đạo tắc không gian.

"Công kích đơn giản này lại có tác dụng như vậy!"Ánh mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ kỳ quái, có điều sự vui mừng chiếm nhiều hơn.

"Nói như vậy mình nắm vững càng nhiều công kích, kích thích cũng sẽ càng nhiều?" Hắn nhìn những điểm sáng còn sót lại phân nửa ở phần thứ nhất, ánh mắt lóe lên sự phấn khích.

"Thầy tạo ra công kích này rõ ràng có cách sử dụng đặc biệt, hiện tại mình chưa biết, nhưng có ích với mình là được!" hắn phấn khích, tiếp tục nghiên cứu.

Trong nháy mắt hai giờ lại trôi qua.

"Không thể tin được, chiêu thức vô cùng đơn giản, mỗi loại không giống nhau, nhưng lại có thể khiến cho đạo tắc không gian dao động." Diệp Tinh thi triển công kích, hiểu được đạo tắc không gian lĩnh ngộ mới, không khỏi sinh ra kính nể đối với thầy của mình.

Phân tích đạo tắc này hoàn toàn không giống với phân tích đạo tắc của những chúa tể thế giới khác sáng tạo, dường như hoàn toàn đi theo hướng ngược lại.

Chỉ là công khích, không có giải thích đạo tắc gì,cũng không có đạo tắc kích động chuyên môn, nhưng có thể khiến người sinh ra nhiều kích thích.

Lại nhìn một hồi, Diệp Tinh lưu luyến buông quả cầu trong tay, đứng dậy.

"Không thể lĩnh ngộ rồi, bây giờ còn có chuyện quan trọng hơn phải làm!"

Tay phải vung lên, hai quả cầu trong tay bị hắn thu hồi.

"Bây giờ phải đi ngũ trọng thiên, chuẩn bị sao chép thiên phú vận mệnh." Ánh mắt Diệp Tinh lộ ra một tia sáng.

Phân thân thuật là khát vọng lớn nhất của Diệp Tinh bây giờ.

Khí lưu màu xám có thể sao chép mọi loại thiên phú, hiện tại thiên phú không gian, thiên phú sinh mệnh của Diệp Tinh trên cơ bản là đứng đầu thành Thời Không,sau này còn tăng thêm. Cũng không chắc chắn có thể tìm được người sao chép, cho nên sau này Diệp Tinh chắc chắn sẽ chọn sao chép các thiên phú khác,ví dụ như thiên phú hắc ám, thiên phú hệ hỏa vân vân.

Mà hắn chỉ có một người, chỉ có thể lĩnh ngộ một loại thiên phú, cho dù sao chép nhiều lần cũng không có tác dụng gì.

Rời khỏi cung điện, Diệp Tinh nhanh chóng đi tới trước cửa ngũ trọng thiên.

"Diệp Tinh?"

Lúc này cửa dao động,một người đàn ông trung niên dáng người cao gầy bỗng nhiên xuất hiện,ông ta nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói:" Người tới này có chuyện gì sao?".

thành Thời Không thất trọng thiên, tầng Trọng Thiên cao hơn có thể tiến vào tầng Trọng Thiên thấp hơn, nhưng tầng thấp hơn lại không thể vào tầng cao, dù sao điều kiện tu luyện ở tầng cao hơn cũng tốt hơn.

Diệp Tinh có thể đi thẳng vào bên trong ngũ trọng thiên, có điều hắn đi đến đây đã bị người đàn ông này nhận ra trong nháy mắt.

"Detrick tiên sinh." Diệp Tinh cười nói.

Lúc trước ông ta cũng từng ở ngũ trọng thiên một khoảng thời gian.

Detrick rất nhiệt tình, ông ta biết Diệp Tinh thông qua tầng thứ sáu của tháp Đăng Thiên,đánh bại các đạo tắc ảo ảnh, còn được đạo chủ Lăng Hằng thu làm đệ tử.

Trong chúa tể thế giới,chúa tể thế giới Lăng Hằng được coi là sự tồn tại cường đại.

Trong đáy mắt Detrick có một chút không thể tin nổi, tốc độ trưởng thành của Diệp Tinh quả thật kinh người.Tứ trọng thiên,ngũ trọng thiên,lục trọng thiên, chỉ trong hai mươi năm đã vượt qua hai Trọng Thiên.

"Detrick tiên sinh,tôi muốn đi vào tìm Vụ Tháp, không biết anh ta đó có không?" Diệp Tinh nhìn Detrick hỏi.

"Vụ Tháp đang ở trong ngũ trọng thiên." Detrick gật đầu.

Diệp Tinh cảm ơn một tiếng, sau đó đi thẳng vào trong ngũ trọng thiên.

"Diệp Tinh!"

Vừa mới đi vào ngũ trọng thiên, một thanh niên cả người tỏa ra sức nóng,mái tóc màu đỏ đi tới.

"Viêm Liệt." Nhìn thấy người tới, Diệp Tinh mỉm cười nói.

Viêm Liệt nhìn Diệp Tinh, trong mắt đầy phức tạp.

Lúc trước Diệp Tinh đã vượt qua anh ta bây giờ cũng đạt tới trình độ này.

Trước kia anh ta còn có suy nghĩ đuổi theo Diệp Tinh, nhưng sau khi Diệp Tinh thông qua lục trọng thiên suy nghĩ này căn bản đã biến mất.

Anh ta ở Đạo Tắc Cảnh cả trăm năm có thể thông qua ngũ trọng thiên đã là kỳ tích.Về phần thông qua lục trọng thiên, anh ta chưa từng nghĩ tới.

Chào hỏi Viêm Liệt một chút, Diệp Tinh liền nhanh chóng đi về phía nơi ở của Vụ Tháp.

"Nhìn kìa, là Diệp Tinh!"

"Hắn đến ngũ trọng thiên làm gì?"

"Không biết."

"Lúc vừa đi vào thành Thời Không thực lực Diệp Tinh tương đương với chúng ta,nhưng hiện tại đã bỏ xa chúng ta."

"Khó có thể tin được, mới có mười hai năm. Chênh lệch của chúng ta lúc đó đã lớn như vậy rồi.”

Trên đường thỉnh thoảng gặp một ít người, những người này nhìn thấy Diệp Tinh,trong mắt đều có phức tạp.

Thiên tài, không ai can tâm theo sau người khác.

Nhưng bây giờ ngay cả dũng khí đuổi theo Diệp Tinh bọn họ cũng không có.

.......

"Tới rồi!"

Đi vào ngũ trọng thiên, rất nhanh Diệp Tinh đi đến một chỗ, hắn nhìn thấy cung điện xa xa, nhất thời trong mắt lộ ra một chút vui sướng.

Trước cung điện, một thanh niên thân cao chừng 10m, dáng người cao gầy,trên mặt có bí văn quái dị đang khua trường thương trong tay.

"Không phản ứng?" Diệp Tinh đến gần người thanh niên,sắc mặt bình tĩnh nhưng trong lòng lại hơi trầm xuống.

Người thanh niên này đúng là Vụ Tháp, nắm giữ đạo tắc vận mệnh,nhưng mà khí lưu xám trong đầu Diệp Tinh lại không phản ứng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.