Chương trước
Chương sau
Nó biết năng lượng cuồng bạo, không phải sinh mệnh đồng tộc căn bản không cách nào luyện hóa.

"Ta cũng không biết." Diệp Tinh lắc đầu.

Hắn tự nhiên biết đó là bởi vì khí lưu màu xám. Nhưng mà Diệp Tinh không có khả năng nói ra.

“Đúng rồi, lúc trước ta phóng thích lĩnh vực Hắc Diệu, lĩnh vực Hắc Diệu của ta tựa hồ đã xảy ra một ít biến hóa?” Nghe sâu bướm màu đen hỏi như vậy, trong lòng Diệp Tinh khẽ động.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, một cỗ lĩnh vực cường đại chợt phóng thích ra, bao phủ khu vực chung quanh.

"10 nghìn mét! Đạt tới 10 nghìn mét!" Cảm thụ được lĩnh vực này, trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ kích động.

Lúc trước lĩnh vực Hắc Diệu của hắn mới chỉ hơn 100 mét mà thôi, hiện tại trực tiếp khuếch tán gần trăm lần!

Lúc trước mượn lực lượng của sâu róm, lĩnh vực của hắn không biết bao phủ phạm vi bao nhiêu, nhưng Diệp Tinh biết đó không phải là của mình, cho nên cũng không có nghiên cứu sâu.

Nhưng hiện tại lĩnh vực Hắc Diệu này lại là lực lượng của hắn!

Có được lĩnh vực Hắc Diệu lớn hơn, phụ trợ hắn chiến đấu tự nhiên là lớn hơn.

- Xem thực lực lĩnh vực gia tăng một chút!

Diệp Tinh vung tay phải lên, một thanh trường kiếm bay trong lĩnh vực!

"Gấp năm lần! Thế nhưng uy lực tăng lên gấp năm lần!" Diệp Tinh tràn đầy kinh hỉ trên mặt.

Lúc trước lĩnh vực Hắc Diệu của hắn mới chỉ gấp đôi một chút, hiện tại thoáng cái tăng lên gấp năm lần!

- Khẳng định là do hấp thu những năng lượng màu đen kia! Diệp Tinh mừng rỡ trong lòng, nghĩ.

Hắn đang thử nghiệm lĩnh vực, bỗng nhiên trong lòng khẽ động.

Lĩnh vực Hắc Diệu hắn phát ra chợt thu nhỏ lại, sau đó một cỗ lực trói buộc cường đại chợt xuất hiện.

Chung quanh hư không phảng phất đều trở nên trầm trọng hẳn lên.

- Bí thuật khống chế lĩnh vực? Thấy thế, sâu róm kinh hô lên: "Gặp quỷ à, ngươi lại biết loại bí thuật này?"

Đây chính là bí thuật truyền thừa độc đáo của sinh mệnh đặc thù như bọn nó!

Khiếp sợ, con sâu bướm màu đen cổ quái nhìn Diệp Tinh, trịnh trọng nói: "Tiểu tử, ta hoài nghi trong cơ thể ngươi có huyết mạch sinh mệnh như chúng ta."

Diệp Tinh: "..."

"Ngươi nhầm rồi." Diệp Tinh bất đắc dĩ nói.

Hắn chắc chắn biết rằng đó là bởi vì không khí màu xám.

"Bí thuật khống chế lĩnh vực có thể làm cho lĩnh vực nhanh chóng co rút lại, do đó khiến cho lĩnh vực trói buộc đối với địch nhân nhanh chóng lớn lên, như vậy, trong quá trình chiến đấu tùy ý thay đổi, địch nhân nhất định sẽ bị ảnh hưởng rất lớn." Diệp Tinh kiểm tra một chút.

Tựa như đang chiến đấu, bỗng nhiên lực trói buộc trên người gia tăng, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến thực lực phát huy.

Đây là một loại phương pháp vận dụng lĩnh vực, vận dụng tốt đủ có thể hình thành công kích cường đại.

- Bí thuật khống chế lĩnh vực chia làm các giai đoạn, theo trưởng thành, bí thuật này cũng sẽ chậm rãi trở nên mạnh mẽ..." Diệp Tinh nhìn kỹ.

Bí thuật này tuy mạnh, nhưng muốn phát huy tác dụng thật lớn lại rất khó.

"Đừng ngụy biện. Không có huyết mạch, làm sao có thể đạt được loại bí thuật trong huyết mạch này?" Sâu róm tỏ vẻ không tin.

Nhưng mà lúc này trong lòng nó cũng lẩm bẩm. "Sinh mệnh đặc thù này của chúng ta tựa hồ không có hình người đúng chứ?"

Diệp Tinh lắc đầu, hắn nhìn con sâu đen, bỗng nhiên hỏi: "Đúng rồi, ngươi tên gì?"

Đến bây giờ hắn cũng không biết tên của sâu róm đen này.

"Tên?" Sâu róm sửng sốt, sau đó lắc đầu, nói: "Ta không có tên."

Nghe vậy, ánh mắt Diệp Tinh chuyển động một chút, hắn cười cười, nói: "Nếu đã không có tên ta liền giúp ngươi lấy một cái đi, nếu không ngươi liền gọi là Tiểu Hắc?"

"Ngươi muốn nói ta rất đen sao?" Sâu róm nhất thời giận dữ nói.

"Tên chỉ là một cái tên thôi, Tiểu Hắc nghe có vẻ đơn giản biết bao." Diệp Tinh cười nói.

Sâu róm rõ ràng không hài lòng, nhưng mà nó cảm thấy mình quả thật cũng cần một cái tên, suy nghĩ một chút nó trực tiếp nói: "Sau này ta gọi là Long Vũ Trụ."

"Không thành vấn đề, đại danh Long Vũ Trụ, tiểu danh Tiểu Hắc." Diệp Tinh lập tức gật đầu tán thành.

Trong lòng hắn lại cảm thấy buồn cười, một con sâu chỉ bằng có ngón tay cái, lại đặt tên khí phách như vậy.

Thấy sâu róm lại muốn nổi giận, Diệp Tinh vội vàng nói: "Ngươi bây giờ đi tới Tử Vong cốc còn có thể cảm ứng được Hắc Diệu Thạch kia sao? Có muốn đi Tử Vong cốc hay không?"

Trước đó hơn 10 nghìn viên Hắc Diệu Thạch đều là do nó cảm ứng được.

Nói đến đây, sâu róm Tiểu Hắc vội vàng gật đầu, nói: "Đi, nhất định phải đi!"

Hiện tại năng lượng trên người nó chỉ còn lại một chút, chắc chắn muốn có được nhiều hơn.

- Hắc Diệu Thạch lấy được ngươi không thể điên cuồng hấp thu nữa! Diệp Tinh rặn rò nói một chút.

Lại gặp được hơn 10 nghìn viên Hắc Diệu Thạch nữa, nếu như lại bị con sâu róm này hấp thu lại, Diệp Tinh quả thực khóc không ra nước mắt.

"Lúc trước ta hấp thu đã đạt tới bão hòa, không có khả năng lại điên cuồng hấp thu nữa." Tiểu Hắc lắc đầu nói.

Nghe vậy, trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ mừng rỡ.

- Vậy chúng ta hiện tại đi đào Hắc Diệu Thạch!

Có huyễn ảnh, hôi huyền quả, Diệp Tinh lần thứ hai thay đổi tướng mạo rất dễ dàng, mấy người Cảnh Vũ không có khả năng phát hiện khuôn mặt thật của hắn.

Hơn nữa hiện tại Tiểu Hắc đã phá kén đi ra, sẽ không giống như lúc trước chỉ có thể sinh ra dao động, Diệp Tinh hoàn toàn có thể đi dạo bên ngoài Tử Vong cốc, lựa chọn địa điểm ra tay.

- Kế tiếp không biết có thể đạt được bao nhiêu Hắc Diệu Thạch đây! Diệp Tinh trong mắt lộ ra một tia chờ mong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.