Chương trước
Chương sau
“Thác Ấn đại nhân,chúng ta hãy nhanh chóng khai thác khoáng thạch,chắc chắn có thể hoàn thành nhiệm vụ." Thấy Hình Thạch bị quát Lâm Tinh trên người đầy vết thương vội vàng nói.

"Hừ! Không hoàn thành được nhiệm vụ các người biết kết cục của mình rồi đó!" Người hộ hệ Hư Không Cảnh hừ lạnh một tiếng, lại đi đến nơi khác giám sát.

"Tiểu Thạch, em không sao chứ? " Thấy hộ vệ rời đi, Hình Vân nhìn em mình, vội vàng hỏi.

Hình Thạch lau một chút máu tươi ở khóe miệng,lắc đầu nói: "Chị, anh Lâm Tinh, em không sao."

"Tiểu Thạch,tình cảnh chúng ta bây giờ như vậy, bất luận chuyện gì cũng đều phải nhịn. Cho dù là người khác cố tình bới móc, chúng ta cũng phải nhịn" Lâm Tinh trầm giọng nói

Hình Thạch gật đầu, nói:" Em biết rồi, anh Lâm Tinh, em không có trả thù đâu, sao em có thể chết ở trong này được?"

Oán hận trong mắt Hình Thạch chợt lóe rồi biến mất.

Toàn bộ bộ lạc của bọn họ, bây giờ chỉ còn sót lại ba người bọn họ.

Hình Vân nhìn thấy vẻ non nớt trên mặt em trai, lắc đầu nói: "Tiểu Thạch, đối phương là cường giả Chân Linh Cảnh, chúng ta không bao thù được."

"Chị, em có chừng mực." Hình Thạch nói thẳng.

Cậu bé nhìn thấy khuôn mặt chị mình gần như bị huỷ toàn bộ, trong lòng chua xót, chị cậu là vì bảo vệ cậu mới biến thành như vậy.

Hình Vân nghe em mình nói như vậy, không khỏi lắc đầu.

Cô ta biết em mình không buông được thù hận.

"Tề Mộc Sâm" Ánh mắt Hình Thạch liếc về phía xa, nơi đó có hộ vệ Chân Linh Cảnh lưu lại, mà người trong bộ lạc của bọn họ đều chết trong tay Tề Mộc Sâm.

Ở trong mắt Tề Mộc Sâm, bọn họ hoàn toàn tồn tại như những con kiến, căn bản không để trong lòng.

"Hả?" Hình Thạch đang nhìn, bỗng nhiên cảm thấy trước mắt tối sầm lại, một vị thanh niên đi tới trước bọn họ, thân ảnh vừa vặn bao trùm cậu bé.

Nhìn thấy người tới, ba người Hình Vân sắc mặt khẽ biến, Lâm Tinh cẩn thận hỏi:" Vị đại nhân này, không biết tìm chúng tôi có chuyện gì?"

Vừa rồi bọn họ nhìn thấy Diệp Tinh ở cùng một chỗ với vị Bất Tử Cảnh khủng bố kia.

Đối với bọn họ mà nói, Bất Tử Cảnh chính là sự tồn tại giống như thần linh, cho dù kẻ thủ trước mặt bọn họ cũng sẽ bị giết ngay lập tức.

Diệp Tinh nhìn ba người trước mắt, tiếp theo ánh mắt nhìn thẳng về phía Hình Thạch:" Tôi muốn hòn đá trên cổ cậu"

Nghe vậy, Hình Thạch sửng sốt, cậu bé nhìn Diệp Tinh, không chút cho dự lấy hòn đá xuống, cung kính nói:" Đại nhân, hòn đá này tặng cho ngài, có điều tôi có thể đưa ra một yêu cầu nhỏ được không".

Tay phải Diệp Tinh nắm chặt, nắm hòn đá kia trong tay, hắn gật đầu nói:" Cậu nói"

"Đại nhân, có thể ban cho tôi một quyển bí tịch bình thường thuộc tính không gian dành cho Chân Linh Cảnh tu luyện được không " Hình Thạch nhìn Diệp Tinh vô cùng cung kính nói.

Theo cậu, Diệp Tinh có quan hệ lớn với vị cường giả Bất Tử Cảnh, đây là cơ hội tốt.

Bí tịch tu luyện của Hình Thạch nhiều nhất cũng chỉ đến Hư Không Cảnh thôi. Không có công pháp tốt, muốn tiến bộ quá khó khăn.

"Bí tịch?" Diệp Tinh nhìn thiếu niên cung kính trước mắt, gật đầu:" Có thể"

Hắn giết chết rất nhiều người trong Hắc Diệu tông, bí tịch trên người rất nhiều

Tay phải vung lên, liền có một cuốn bí tịch bay ra, bay tới tay Hình Thạch. Hình Thạch nhìn sơ qua một chút, nhanh chóng thu về.

"Cảm ơn đại nhân ban cho." Cậu bé vội vàng cảm ơn.

Diệp Tinh nhìn thiếu niên trước mắt, hơn sáu năm trước Hình Thạch còn chưa đến mười tuổi, hoàn toàn chính là một người nói nhiều, cả ngày quấn quít lấy hắn đòi bái sư, hồn nhiên hoạt bát.

Sáu năm ngắn ngủi trôi qua, dáng vẻ cũng đã hoàn toàn thay đổi.

Thời gian, là một cách tốt nhất để thay đổi một người.

Cầm hòn đá, Diệp Tinh rời khỏi nơi này.

"Tiểu Thạch" Hình Vân nhìn em trai của mình

"Chị, bây giờ em đã có công pháp tu luyện Chân Linh Cảnh, sau này em nhất định cũng sẽ đột phá đến Chân Linh Cảnh, thù của ông nội,em nhất định sẽ báo!" Khuôn mặt Hình Thạch kiên định nói.

.........

"Hòn đá này là thứ gì? Vậy mà lại khiến cho kén đen sinh ra bạo động?" Không để ý ba người Hình Thạch, lúc này Diệp Tinh cầm hòn đá, âm thầm nói trong lòng.

Hắn nhìn hòn đá, căn bản không nhìn ra là thứ gì.

Vù......

Nhưng, kén đen thần bí vẫn đang cử động không ngừng.

Trong lòng nghĩ, Diệp Tinh thu hòn đá vào trong nhẫn không gian.

Soạt!

Sau khi vào trong nhẫn không gian, hòn đá kia nhanh chóng tróc ra, phân nửa mặt ngoài đã biến mất, sau đó một đoạn nhỏ chỉ có vài cm, tương tự như đốt xương xuất hiện.

"Đây là?" Diệp Tinh nhìn đốt xương.

Soạt!

Bỗng nhiên, kén đen thần bí bạo động, nháy mắt đi tới đốt xương, sau đó bao lấy đốt xương.

Nhìn biến hóa này, Diệp Tinh nhất thời muốn ngăn cản.

"Rầm rầm!"

Đúng lúc này, bỗng nhiên một tiếng vang kịch liệt truyền đến.

Trong hư không, sáu vị cường giả bất tử cảnh đứng ở các nơi.

"Bây giờ mọi thứ đã sẵn sàng!"

"Không biết lúc này sẽ lấy được bao nhiêu Hắc Diệu Thạch nhỉ?"

Mấy vị cường giả bất tử cảnh nhanh chóng nói, trong mắt bọn họ đều lộ ra vẻ chờ mong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.