Chương trước
Chương sau
Khôi Thanh nhìn Diệp Tinh muốn nói cái gì đó, trong nháy mắt sắc mặt trở nên dữ tợn.

"Đi chết đi!"

Viu! Viu! Viu!

Những cây châm dài bay ra, tất cả đều đánh về phía Diệp Tinh.

Nếu bị Diệp Tinh phát hiện, hắn cũng không cần ngụy trang nữa.

Cùng lúc đó Khôi Quân, Khôi Thác cũng lập tức ra tay với Diệp Tinh.

Viu! Viu! Viu!

Khí thế khủng bố dao động trong nháy mắt bùng nổ toàn bộ, biến cố này đột nhiên phát sinh khiến cho mọi người xung quanh đều sửng sốt.

"Khôi Thanh ra tay rồi"

"Anh ta muốn cướp bảo vật"

"Sao có thể như vậy?"

Trong mắt những người này tràn đầy sự nghi hoặc.

Lúc trước Khôi Thanh cấm những người khác cướp đoạt bảo vật của nhau, hơn nữa làm người rất hào phóng,không ngờ đều là giả vờ.

"Vụ Nham, an tâm ngã xuống đi!" Khôi Thanh nhìn thấy Diệp Tinh, trong mắt lóe lên một tia sát ý.

Anh ta am hiểu ngụy trang, kết bạn rộng rãi, ở thời khắc quan trọng có thể giáng một đòn kết liễu người khác.

Như vậy mới có thể tiếp tục sinh tồn,đoạt càng nhiều bảo vật, đây là quan điểm sống của anh ta.

"Quả nhiên, chỉ nhìn vẻ bề ngoài không thể nhìn ra trong lòng mỗi người nghĩ gì!" Diệp Tinh nhìn thấy Khôi Thanh lạnh lùng nói.

Trên đường tu luyện, nguy cơ trùng trùng,nếu vừa rồi sơ suất hoặc là thực lực Diệp Tinh không đủ, hắn có thể sẽ chết trong tay Khôi Thanh.

Diệp Tinh vung tay phải lên.

Viu! Viu! Viu!

Những cây châm dài kia quay trở lại, sau đó đâm vào mình ba người Khôi Thanh.

"Sao có thể như vậy? " Sắc mặt Khôi Thanh đại biến.

Anh ta và Diệp Tinh đều là Đạo Tắc Cảnh đỉnh phong, nhưng đối mặt với công kích mạnh mẽ của anh ta, Diệp Tinh lại có thể tùy ý giải trừ.

Kim dài đâm vào cơ thể, Khôi Thanh không kịp suy nghĩ, vội vàng lấy ra ba gốc dược thảo,đây là cỏ giải độc.

"Khôi Thanh, muốn giết ta cái giá phải trả rất lớn" Một âm thanh lạnh lùng vang lên, theo sau một đạo kiếm quang đánh úp lại.

"Ta....." Khôi Thanh chỉ cảm thấy cổ họng của mình chợt lạnh, sau đó sinh mệnh nhanh chóng tiêu tán.

Trong đầu anh ta chỉ còn sót lại ý niệm cuối cùng:" Thực lực tên Vụ Nham sao lại mạnh hơn ta?"

Không chỉ có anh ta, thân hình Khôi Quân cùng Khôi Thác cũng ngã xuống đất, mất đi sinh khí.

"Khôi Thanh đã chết, hai người anh em cũng chết!".

" Sao có thể như vậy? Ba vị đều ở Đạo Tắc Cảnh đỉnh phong, lại bị một cường giả Đạo Tắc Cảnh đỉnh phong khác giết chết!".

"Này coi như là trừng phạt đúng tội, nếu Khôi Thanh không ra tay cướp đoạt bảo vật, cũng không phát sinh chuyện như vậy."

..........

Mọi người vây xem xung quanh thấy Diệp Tinh, trên mặt tràn đầy vẻ kính sợ.

Trong thời gian ngắn,ba người Đạo Tắc Cảnh đỉnh phong toàn bộ đều chết.

Có thể dễ dàng đánh chết Đạo Tắc Cảnh đỉnh phong, thực lực của Diệp Tinh có thể sánh với cường giả Hư Không Cảnh.

" Chuyện gì thế này?" Đang lúc này, bỗng nhiên có một âm thanh nổi giận vang lên, một vị nam tử khôi ngô bay tới, nhìn thấy ba người Khôi Thanh nằm dưới đất tức giận nói.

Trongđội tổng cộng có bốn vị Đạo Tắc Cảnh đỉnh phong,thế nhưng bây giờ đã chết ba người.

"Đại nhân,vừa rồi ba người Khôi Thanh bỗng nhiên ra tay cướp đoạt bảo vật của Vụ Nham, sau đó bị Vụ Nham giết ngược lại " Một người thanh niên đứng bên cạnh vị mặc áo giáp vội vàng kể lại chuyện đã xảy ra.

"Ồ? [1] Một người dễ dàng đánh chết ba người?" Người đàn ông áo giáp liếc Diệp Tinh một cái.

Ầm!

Đúng lúc này, bỗng nhiên một luồng khí tức khủng bố bùng nổ, áp bách mà đến, chấn động vô cùng lớn tỏa ra, hoàn toàn bao phủ khu vực xung quanh.

Hư không dao động, một người mặc áo giáp màu vàng, trán có ba con mắt, ánh mắt hiện ra sắc vàng, sau lưng người đàn ông trung niên còn có một đôi cánh.

"Cường giả Bất Tử Cảnh!" Diệp Tinh nhìn người tới, trong lòng hơi kinh hãi.

Lúc này hôi huyền quả trong cơ thể của hắn luôn tản ra dao động.

"Kim Hằng đại nhân" Người đàn ông mặc giáp nhìn thấy vị cường giả ba mắt cánh chim này, vô cùng cung kính nói.

"Ừm!" Cường giả ba mắt cánh chim Kim Hằng gật gật đầu, ông ta nhìn Diệp Tinh nói:" Gần Đạo Tắc Cảnh đỉnh phong còn có thực lực mạnh như vậy, không tồi, có thể gia nhập vào đội ngũ của ta".

Ông ta lại nhìn về phía nam tử áo giáp, nói:" Vũ Ám, người thanh niên này ta mang đi."

"Có thể được đại nhân coi trọng, là may mắn của người thanh niên này" người đàn ông áo giáp Vũ Ám vô cùng cung kính nói.

Kim Hằng vung tay phải lên,thân ảnh Diệp Tinh lập tức bay lên, không tự chủ được đi đến bên người này.

Vù!

Tiếng gió vang bên tai, Diệp Tinh cảm thấy tốc độ của mình vô cùng kinh người, thậm chí có chút khó chịu.

"Ngươi tên là gì?" Kim Hằng mang theo Diệp Tinh phi hành, hắn nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.

"Đại nhân, tôi tên là Vụ Nham" Diệp Tinh vô cùng cung kính nói.

"Vụ Nham, ta có ba mươi lăm thuộc hạ, trong đó Chân Linh Cảnh năm người, Hư Không Cảnh mười một người, nếu ngươi nguyện ý,có thể trở thành thuộc hạ ba mươi sáu của ta " Kim Hằng nhẹ giọng nói.

Nghe vậy, Diệp Tinh lập tức vô cùng cung kính nói:" Thuộc hạ nguyện ý".

Một yêu cầu của vị cường giả Bất Tử Cảnh, hắn dám cự tuyệt sao?

"Tốt" Kim Hằng cười gật đầu.

........
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.