Nhưng mà nhìn kén thần bí dao động, Hắc Diệu Thạch trên người Kim Nguyên tuyệt đối không ít.
"Không Vân?" Nhìn thấy Diệp Tinh đi ra, ánh mắt Kim Nguyên chuyển động một chút, lập tức cười tiến lên nói: "Hôm nay Không Vân sư đệ thật đúng là nhất minh kinh người a. Thiên phú như vậy thành Thạch Nghiêu chúng ta chưa từng xuất hiện qua. Phỏng chừng các thành trì khác cũng đều biết tên của Không Vân sư đệ. ”
"Chỉ là may mắn mà thôi." Trên mặt Diệp Tinh lộ ra một tia tươi cười nói.
"Hửm?" Nhìn thấy Diệp Tinh tươi cười, Kim Nguyên lại sửng sốt.
Một tháng trước cậu ta cũng tới tìm Diệp Tinh, thế nhưng mỗi một lần khuôn mặt Diệp Tinh đều rất lạnh lùng, không muốn cùng cậu ta nói chuyện với nhau, hôm nay lại bỗng nhiên thay đổi.
- Kim Nguyên huynh, thực lực của Không Vân sư đệ cũng không kém, chuyến thám hiểm Bắc Hạp cốc ngày mai nếu không cũng mời Không Vân sư đệ? Thanh niên Charon mỉm cười nói.
"Cái này ta ngược lại muốn mời, chỉ là Không Vân sư đệ..." Kim Nguyên nhìn Diệp Tinh, có chút chần chờ.
Trước cậu ta cũng mời Diệp Tinh, chỉ là Diệp Tinh tất nhiên không để ý tới.
"Ngày mai đi Bắc Hạp cốc thám hiểm sao?" Nghe vậy, Diệp Tinh cười cười nói: "Vừa vặn ngày mai tôi có thời gian."
"Ha ha, vậy thì quá tốt." Charon cười to nói.
Trên mặt Kim Nguyên cũng lộ ra một tia tươi cười, nói: "Đã như vậy, vậy ngày mai chúng ta tập hợp."
"Ừm, ngày mai lúc đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/3530805/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.