Chương trước
Chương sau
Những người khác gặp khó khăn trong việc hấp thụ những luồng khí lưu màu xám này, nhưng Diệp Tinh không có vấn đề gì.

Hiện tại cho dù có khí lưu màu xám, tốc độ hấp thu của hắn cũng bắt đầu chậm lại.

- Không ngoài ý muốn, đây hẳn là hạn chế của bản thân mình! Diệp Tinh suy nghĩ một chút, đại khái suy đoán ra nguyên nhân.

Điều này tương đương với cơ thể là một thùng chứa, những người khác rất khó khăn để có thể thêm một cái gì đó vào thùng chứa, nhưng Diệp Tinh lại rất dễ dàng.

Nhưng bất kể tốc độ gia tăng nhanh hay chậm hay như thế nào, thùng chứa này luôn có một hạn chế,khi thực sự đầy cũng không thể tiếp tục thêm vào nữa.

"Cũng đúng, Hắc Diệu Thạch hình thành lĩnh vực Hắc Diệu có thể tăng lên thực lực, nếu tiếp tục tăng lên, vậy thì quá nghịch thiên."

Vũ trụ là công bằng, hoàn toàn không có gì để tăng sức mạnh vô hạn.

- Hấp thu! Trong lòng nghĩ, Diệp Tinh tiếp tục hấp thu năng lượng bên trong Hắc Diệu Thạch.

Lúc này đây hắn mất mười mấy phút mới hấp thu hết năng lượng Hắc Diệu Thạch thứ bảy.

- Không hấp thu được! Chờ đến khi hấp thu được hơn một nửa viên thứ tám, Diệp Tinh rõ ràng cảm thấy mình đã đạt tới giới hạn trên, cho dù có khí lưu màu xám cũng không cách nào hấp thu nữa.

"Hả? Có vẻ như có gì đó không ổn. "Diệp Tinh có chút nghi hoặc trong lòng.

Lúc này trong máu hắn vẫn có một tia khát vọng truyền đến, nhưng lại không hấp thu được.

"Máu có khát vọng, điều này chứng tỏ mình còn có thể hấp thu, nhưng vì sao không hấp thu được nữa?" Diệp Tinh âm thầm nói.

Nhưng mà không đến một giây, Diệp Tinh liền nghĩ đến một nguyên nhân.

"Đạo tắc, đúng, đạo tắc!"

Hắn từ đầu đến cuối vận chuyển đều là đạo tắc sinh mệnh, nhưng những thứ khác đều không có vận chuyển.

- Mình vận chuyển đạo tắc không gian không biết còn có thể tiếp tục hấp thu hay không? Diệp Tinh trong lòng vô cùng chờ mong, nhưng cố nén lại.

Ở núi Ngư Lân xuất thủ, cái hắn biểu hiện chính là đạo tắc sinh mệnh, đạo tắc không gian, nếu mà ở chỗ này lại vận chuyển, rất dễ dàng làm cho người ta nghi ngờ.

Dù sao người đồng thời lĩnh ngộ đạo tắc sinh mệnh, đạo tắc không gian rất ít, khả năng trùng hợp quá thấp.

"Vì hai viên Hắc Diệu Thạch, kết quả hiện tại lại không thể hấp thu." Diệp Tinh thầm than.

Nếu là không có chuyện ở núi Ngư Lân, hắn khẳng định có thể không kiêng nể gì hấp thu nữa, vận chuyển đạo tắc sinh mệnh, vận chuyển đạo tắc không gian đều không có vấn đề gì.

Nhưng mà hắn cũng không cách nào dự liệu được sự tình phát triển như thế nào. Trên đời này không có gì là hoàn toàn như ý muốn bản thân.

Nắm Hắc Diệu Thạch, Diệp Tinh đứng lên.

"Ha ha, bảy viên rưỡi! Không Vân, ngươi rất giỏi. "Tông chủ Hồn Huyền nhìn Diệp Tinh, nụ cười trên mặt căn bản không nhịn được.

Phải biết rằng, lúc trước nơi này người ở đạo tắc cảnh lần đầu tiên hấp thu nhiều nhất cũng chỉ có năng lượng ba viên Hắc Diệu Thạch mà thôi, thế nhưng Diệp Tinh lại thoáng cái vượt qua gấp đôi.

"Thoáng cái hấp thu nhiều như vậy, tiềm lực của Không Vân thực vô hạn a."

"Đúng vậy, ở đạo tắc cảnh, kỷ lục hấp thu Hắc Diệu Thạch của Hắc Diệu Tông chúng ta ở thành Thạch Nghiêu hoàn toàn bị phá vỡ. Hầu hết các thành trì khác không thể sánh bằng.

"Để xem thành trì khác thành Thạch Nghiêu còn dám nói Hắc Diệu Tông chúng ta không có được thiên tài không?"

......

Mấy vị trưởng lão chân linh cảnh cũng cũng mang vẻ mặt tươi cười nhìn Diệp Tinh.

"Chết tiệt! Thế mà có thể lập tức hấp thu nhiều như vậy. Bảy viên rưỡi, ta ở đạo tắc cảnh tuyệt đối không hấp thu được nhiều như vậy. "Lúc này sắc mặt Kim Nguyên bình tĩnh, nhưng trong lòng lại điên cuồng gào thét.

Cho dù lại bất mãn với Diệp Tinh, cậu ta cũng biết tiềm lực của Diệp Tinh khẳng định lớn hơn mình rất nhiều.

Ở thế giới Hắc Diệu, có thể hấp thu bao nhiêu năng lượng Hắc Diệu Thạch, vậy đại biểu cho bấy nhiêu tiềm lực!

"Tông chủ." Diệp Tinh cung kính tiến lên, đem Hắc Diệu Thạch giao lên.

Trên thực tế, lúc trước hắn đã hấp thu hai viên Hắc Diệu Thạch, cộng lại tổng cộng đã hấp thu năng lượng của chín viên rưỡi Hắc Diệu Thạch.

Diệp Tinh nhìn Hắc Diệu Thạch trên bàn, sâu trong đáy mắt hiện lên một tia khát vọng.

Hắn hiện tại ước gì có thể cướp toàn bộ chỗ Hắc Diệu Thạch này đi. Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi.

Ở chỗ này, không nói cường giả bất tử cảnh, coi như là cường giả chân linh cảnh hắn đều không thể đối phó một người.

"Không Vân, ngươi ở trong tông tận lực tu luyện đi, mỗi ba tháng ngươi có thể đến chỗ ta hấp thu Hắc Diệu Thạch một lần." Hồn Huyền nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.

- Vâng, tông chủ! Trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ kích động, vội vàng cung kính nói.

"Ha ha." Hồn Huyền tâm tình rất tốt.

Bồi dưỡng đệ tử hạch tâm bình thường là một năm có cơ hội một lần hấp thu Hắc Diệu Thạch, thế nhưng ông ta trực tiếp vì Diệp Tinh mà phá lệ.

Diệp Tinh thiên tài như vậy nếu như bồi dưỡng tốt, đưa đến tổng bộ, vậy ông ta cũng có phần thưởng rất lớn.

Vút!

Đúng lúc này, xa xa bỗng nhiên một bóng dáng nhanh chóng bay tới, đây là một người đàn ông trung niên mặc áo giáp đỏ như máu, trên người tản ra khí thế dao động đã đạt tới chân linh cảnh đỉnh phong.

"Nhị trưởng lão." Nhìn thấy người tới, những người khác nhất thời vô cùng cung kính nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.