Nói xong, Lư Vân Đạt động thân, tay phải vung lên.
Vút!
Một luồng phong nhận nháy mắt xuất hiện, nhanh chóng đánh về phía Kim Vũ.
_*Phong nhận: Luồng gió sắc bén_
_*Phong nhận: Luồng gió sắc bén_
“Cút đi cho ta!” Kim Vũ gầm nhẹ, vung trường kiếm trong tay, muốn ngăn lại.
“Grào!”
Dường như có một tiếng gầm của cự thú truyền tới, ánh đó ánh sáng màu đen tụ lại, hợp thành một con cự thú màu đen kì lạ.
Cự thú màu đen gào thét, trực tiếp đón nhận luồng phong nhận đó.
“Oành!”
Hai luồng tấn công nhanh chóng va chạm với nhau.
Vút!
Phong nhận đánh tới, giống như một lưỡi dao sắc bén, thân thể cự thú màu đen đó lập tức bị thành hai nửa.
“Cái gì?” Thấy vậy, mặt Kim Vũ lộ ra sự kinh hãi.
Chiêu tấn công mạnh nhất của anh ta dễ dàng bị phá bỏ như vậy! Cho dù là Côn Nhất cũng không thể làm được!
“Không chịu nổi một chiếu, đây là thực lực của người đứng thứ hai Thiên Lan Giới sao? Ngay cả một chiêu tấn công của ta cũng không chịu nổi, xem ra mấy lần liền Thiên Lan Giới không có người gia nhập được vào thế lực của chúa tể thế giới Hạo nguyên là có lí do.” Mặt Lư Vân Đạt mang theo một nụ cười, nói.
So sánh một chút, thực lực của Thiên Lan Giới quả thật rất yếu.
“Hừ” Kim Vũ hừ lạnh một tiếng, trông có vẻ rất tức giận, có điều trong lòng anh ta lại không nghĩ vậy.
Trong lòng anh ta chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/3530709/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.