"Đội trưởng Lý, chúng tôi cũng không có làm gì trái với quy định, hơn nữa mua lương thực cũng rất bình thường, trong nhà người nào mà không mua lương thực? Tại sao lại nói là trữ hàng?" Giang Lam Thành trầm giọng nói.
Lúc này trong lòng ông ta lại nhịn không được mắng thầm.
Công ty bảo vệ của bọn họ có rất nhiều người, trong đó không thiếu người thông minh, thông qua các sự việc cũng có thể suy đoán được sẽ có chuyện xảy ra.
Sau khi đón cha mẹ đến, bọn họ báo cho người nhà mình biết, sau đó người nhà bọn họ bắt đầu mua lương thực ở khắp nơi, tuy rằng bị ông ta ngăn lại đúng lúc, nhưng vẫn bị một số người chú ý tới.
Sau khi ngày tận thế đen tối xuất hiện, các mặt hàng thực phẩm trong siêu thị đều bị thổi quét không còn, hiện tại đều trống rỗng, những cửa hàng thực phẩm khác cũng bị nhân viên liên quan tiếp nhận.
Ai cũng đều biết tầm quan trọng của lương thực.
Mà hiện tại nơi này của bọn họ rõ ràng là bị theo dõi.
"Giang Lam Thành, có ai mua lương thực lại dùng xe tải chở chứ?" Một cậu trai trẻ ở bên cạnh người đàn ông trung niên Lý Quỳ Vân cười nhạo nói.
Anh ta nhìn Lý Quỳ Vân, trên mặt rõ ràng có vẻ lấy lòng: "Anh Lý, theo em phân tích, trong tiểu khu này nhất định là có rất nhiều lương thực."
Lý Quỳ Vân gật gật đầu, nhìn Giang Lam Thành mỉm cười nói: "Giám đốc Giang, anh cũng nghe rồi chứ? Anh cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-thanh-manh-nhat-vu-tru/3530547/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.