Chương trước
Chương sau
"Chiến đấu chấm dứt, cậu trai trẻ này thắng, nhận được toàn bộ đồ vật." Nhân viên trọng tài ngạc nhiên liếc mắt nhìn Diệp Tinh một cái, tuyên bố.

Hai trăm vạn, hòn đá thần bí màu đen, quả Bạch Nhan lập tức đều về tay Diệp Tinh.

"Tới tay." Diệp Tinh nắm hòn đá màu đen, trong lòng vui sướng.

Có điều hiện tại hắn cũng không có ý định lấy kén đen ra, cất hòn đá màu đen và tất cả các thứ khác lại.

"Xin chào, tôi là Trương Mang phái Hình Ý..."

"Tôi là..."

......

Vừa rời khỏi sân đấu liền có một số người chạy đến kết giao.

Diệp Tinh ứng phó qua loa với những người này.

"Xin chào." Bỗng nhiên, Mi Tuyền phái Nga Sơn, người vừa bị Diệp Tinh đánh bại cũng đi tới.

Bà ta nhìn Diệp Tinh, nói: "Tôi rất muốn quả Bạch Nhan trong tay cậu, không biết cậu có nguyện ý giao dịch?"

Nghe vậy, Diệp Tinh mỉm cười, nói: "Không biết bà muốn giao dịch như thế nào? Tôi cũng không có hứng thú với tiền."

"Này..." Mi Tuyền lập tức nhíu mày lại, bà ta đang định bỏ tiền mua quả Bạch Nhan này.

"Nếu không có bảo vật khác, tôi sẽ không giao dịch." Diệp Tinh lắc đầu nói, nói xong hắn liền trực tiếp rời đi, không có gì ý định nói thêm gì nữa.

Mi Tuyền nhíu mày lại, mà Lạc Hà ở phía sau bà ta vẫn cúi đầu, không dám nói gì, e sợ Diệp Tinh sẽ chú ý tới mình.

"Sư phụ, làm sao bây giờ?" Sư tỷ của Lạc Hà nhịn không được hỏi.

Mi Tuyền suy nghĩ một chút, lắc đầu nói: "Chút nữa đến thời điểm giao dịch nhìn xem có ai nguyện ý giao dịch bằng tiền hay không, đợi chúng ta giao dịch được một ít bảo vật, lại đến tìm cậu trai trẻ này."

Đối với quả Bạch Nhan, khát vọng của Nga Sơn các bà còn mạnh hơn nhiều so với các môn phái khác.

......

Thời gian kế tiếp, các trận đấu so tài diễn ra liên tục, có điều cũng không có bảo vật khiến Diệp Tinh động tâm, mãi cho đến hơn nửa tiếng sau, có một người đàn ông đi vào sân đấu, trực tiếp lấy ra một tảng đá, bên trong tảng đá kia còn có một chút màu vàng.

"Linh thạch?" Diệp Tinh nhìn thấy tảng đá kia, nhất thời trong mắt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

"Nơi này thậm chí có linh thạch xuất hiện!"

Hắn nhanh chóng đi lên, chỉ là ngay sau đó hai người Lý Thiên Hằng, Trương Đoạn Sơn đã tiến vào sân đấu, người thứ ba lại là Thẩm Hạo Thiên đến từ Phong Diệp cốc.

Người đàn ông lấy ra linh thạch hoàn toàn ngây ngẩn cả người, tảng đá màu vàng này là ông ta chiếm được trong lúc vô tình, nhưng mà không biết là cái gì, chỉ là cảm giác hẳn là có chút giá trị, không nghĩ tới vừa lấy ra đã hấp dẫn sự chú ý của nhiều cao thủ đỉnh cấp như vậy.

Khiến cho Lý Thiên Hằng, Trương Đoạn Sơn đều lãng phí một lần cơ hội duy nhất tùy ý tiến vào sân đấu, cho dù ông ta có ngốc đi nữa cũng biết trong tay mình chính là bảo vật rất mạnh, chỉ là nếu đã lấy ra, vậy thì ông ta cũng không thể thu hồi.

Lập tức, trong năm người có hai người nhận thua.

"Cậu trai trẻ Phong Diệp cốc biết linh thạch, Lý Thiên Hằng, Trương Đoạn Sơn vậy mà cũng biết?" Trong lòng Diệp Tinh hơi kinh ngạc.

Trong lòng hắn lại thầm than đã muộn một bước.

Có điều một viên linh thạch nhỏ kia ước chừng có thể tiết kiệm vài ngày thời gian tu luyện của hắn, tác dụng không tính quá lớn.

"Diệp Tinh." Ở phía xa, Hoàng Viêm đi tới bên cạnh hắn.

"Cậu có thể nhìn ra thực lực của cậu trai trẻ kia không?" Hoàng Viêm nhìn Diệp Tinh hỏi, trên mặt có vẻ thận trọng.

"Không thể." Diệp Tinh lắc lắc đầu.

Cậu trai trẻ Phong Diệp cốc kia cũng chưa biểu lộ ra thực lực, hắn thật sự không biết.

Vào lúc bọn họ nói chuyện, cuộc chiến đấu đã bắt đầu rồi.

"Lý Thiên Hằng, Trương Đoạn Sơn, hay là hai ông nhận thua đi?" Thẩm Hạo Thiên nhìn hai người trước mặt, mỉm cười nói.

"Thẩm Hạo Thiên, tôi không biết cậu tới từ đâu, có điều có thể làm cho Triệu Khôn Mộc, Tiền Thủy cung kính như vậy, thực lực của cậu hẳn là rất mạnh, sáng nay chúng tôi đã muốn mở mang kiến thức một chút." Lý Thiên Hằng trầm giọng nói.

Dáng người ông ta khôi ngô, thân hình thẳng tắp giống như một khối đá.

Ở bên cạnh, Trương Đoạn Sơn trên mặt có một vết sẹo, thoạt nhìn dường như có một chút dã tính, thân mình hơi hơi gấp khúc, giống như một con sói đói hung tàn.

Thẩm Hạo Thiên mỉm cười, nói: "Một khi đã như vậy, vậy ra tay đi."

Ầm! Ầm!

Ngay lập tức, thân thể hai người Lý Thiên Hằng, Trương Đoạn Sơn bạo động, bọn họ lựa chọn liên hợp ra tay, nhanh chóng đánh về phía Thẩm Hạo Thiên.

"Ra tay rồi! Lý Thiên Hằng và Trương Đoạn Sơn là những cao thủ chân chính đứng ở đỉnh cao nhất của giới luyện võ, thế nhưng bọn họ không chút do dự lựa chọn liên thủ, không biết có phải là đối thủ của cậu trai trẻ này không."

"Nhìn dáng vẻ của Triệu Khôn Mộc, Tiền Thủy, thực lực của cậu trai trẻ này hẳn là rất mạnh!"

"Cậu trai trẻ lúc trước là một con hắc mã, hiện tại cậu trai trẻ này không phải sẽ lại là một con hắc mã nữa chứ?"

......

Mọi người căng thẳng nhìn chiến đấu.

Thế nhưng, trong nháy mắt ánh mắt bọn họ lộ ra vẻ khiếp sợ, giống như nhìn thấy cảnh tượng gì đó không thể tưởng tượng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.