Bà cụ Từ nấu hai quả trứng gà, hâm nóng màn thầu và tương hột, đoàn trưởng Từ vội vội vàng vàng ăn một lát rồi đi ngay.
Trước khi đi vẫn còn oán trách vài câu: "Rốt cuộc Tào Quyên bị làm sao vậy? Cả đêm không trở về! Mẹ đi tìm cô ta trở về rồi dạy cho một trận đi!"
Bà cụ Từ đồng ý ngay, ăn cơm xong liền đi ra khỏi cửa, gặp ai cũng nói.
"Con dâu của tôi suốt cả đêm không trở về, bà nói xem có phải con dâu bây giờ đều không biết xấu hổ không? Ban đêm không trở lại thì còn có thể là đi làm gì? Lưng quần không buộc chặt, thì làm vợ cho người ta thế nào được!"
"Ôi chao, bà không biết đấy thôi, tôi tức đến mức cả đêm không ngủ, đi tìm khắp nơi, đồ tai hoạ Tào Quyên này, mất hết mặt mũi rồi, cả một đêm cũng chưa trở về!"
Chỉ trong vòng một buổi sáng, bà cụ Từ mặc kệ con dâu và cháu gái đi đâu, báo cho khắp nơi rằng Tào Quyên chạy trốn theo người khác, chạy rồi, không trở lại nữa!
Mà một buổi sáng này, Hà Loan Loan và Tào Quyên đều ở bệnh viện trong thành phố trông Trân Trân.
Trẻ con là khó chăm nhất, cô bé khó chịu cũng không biết biểu đạt, chỉ có thể khóc lóc, trên người lại mang theo miệng vết thương, sau khi cơ thể bị cây kim lúc trước làm cho nhiễm trùng, hiện tại còn cần truyền dịch, đứa bé còn nhỏ như vậy, Hà Loan Loan không dám cho cô bé uống thuốc đông y, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-lai-cuop-lai-gia-tai/3630267/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.