Hà Loan Loan ôm ngực, kích động trong chốc lát, vẫn bình tĩnh và cẩn thận viết một kế hoạch ở trên nhật ký.
Tuy rằng cha cho cô tiền, về sau sẽ còn cho cô nhiều hơn nữa, có thể để cô cả đời không lo cơm áo.
Nhưng Hà Loan Loan không cho rằng, thật sự có thể nằm yên như vậy.
Đời trước linh hồn cô trôi nổi lâu như vậy, cũng không phải chưa từng trông thấy, bao nhiêu người xuất thân nghèo khổ lại bước đi trên mây, nhưng cũng không ít người xuất thân phú quý mà mỗi một ngày lại như cao ốc sụp đổ.
Tài sản của cha là dùng sinh mệnh nửa đời người đánh đổi, thậm chí, hy sinh cả mẹ cô.
Gần như là hy sinh toàn bộ gia đình của họ.
Nếu như làm một con sâu gạo ham ăn biếng làm thì tất nhiên sẽ không có bất cứ ý nghĩa gì.
Hà Loan Loan tính toán, mình vẫn không thể từ bỏ kiếm tiền, tiền càng nhiều càng tốt, lo trước khỏi hoạ.
Đừng nói giữa người với người, ngay cả giữa các quốc gia thì cũng là nước có tiền sẽ có sức nặng hơn!
Huống chi, lúc này tổ quốc vẫn đang ở trong thời kỳ phát triển, thật chút tiền ấy của cô đối với một quốc gia mà nói căn bản không làm được bao nhiêu việc nhỉ?
Chỉ có quốc gia yên ổn lớn mạnh rồi thì hạnh phúc của người thường mới có thể kéo dài lâu hơn.
Cho nên Hà Loan Loan trịnh trọng viết mấy dòng chữ ở trên vở.
Tiếp tục nỗ lực đọc sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-lai-cuop-lai-gia-tai/3630262/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.