Loan Loan cũng không oán trách ông ấy cái gì, nhưng ông ấy không biết chính mình là một kẻ rác rưởi là kẻ bỏ đi sao? Ông ta xứng với một tiếng cậu của Loan Loan sao?
Nếu Tú Uyển ở dưới suối vàng có biết thì liệu có hận đến mức muốn đánh c.h.ế.t người làm anh trai như ông ấy không?
Lý Quốc Chấn nheo mắt lại: “Anh cả, vì sao anh không nói lời nào?”
Môi Hà Thủ Phúc run run, Trần Thuý Hoa nóng nảy: “Ông nói đi chứ! Ông có gì nói đó đi! Lúc trước em Tú Uyển thế nào, nhiều năm như vậy đứa bé thế nào, còn nói hết cả tình hình nhà chúng ta ra đi, Hổ Nữu…”
Nghe được cái tên Hổ Nữu, Hà Thủ Phúc đột nhiên ngẩng phắt đầu!
Ông ấy nhìn chằm chằm vào Trần Thuý Hoa: “Bà đừng ép tôi! Đừng ép tôi!”
Trần Thuý Hoa nóng nảy: “Tôi ép ông cái gì? Không phải ông thương Hổ Nữu nhất sao?”
Bà ta đã đoán trước Hà Thủ Phúc là kẻ hèn nhát, sẽ ngoan ngoãn chịu khống chế.
Nhưng không ngờ, Hà Thủ Phúc lập tức nhảy lên, bóp chặt cổ của Trần Thuý Hoa, giận dữ hét lên: “Bà đừng ép tôi! Đừng ép tôi!!”
Trần Thuý Hoa hoảng sợ, nhanh chóng phản kháng!
Hà Linh Linh cũng trợn mắt há hốc mồm, Cố Viêm Lâm bên cạnh mau chóng đi lên kéo ra.
Trần Thuý Hoa là kẻ tàn nhẫn, không ngờ ba ta lại phản kháng thành công, ra sức cắn một phát lên trên cánh tay của Hà Thủ Phúc, c.h.ế.t cũng không buông tay!
May mà cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-lai-cuop-lai-gia-tai/3630250/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.