Cầm bệnh án dày mo trên tay, tai thì nghe được điều mình muốn, anh đỏ mặt bập bẹ xác minh lại:
- Thật sao ba? Chú Lục đồng ý rồi ạ?
Ông phì cười bỏ tay vào túi quần, nhìn Hạ Nhi rồi thở nhẹ đáp: cũng không hẳn hoàn toàn giao con bé cho nhà chúng ta đâu, nếu sau này con làm Hạ Nhi mệt lòng thì Lục Cảnh lập tức sẽ đưa con bé quay về Lục gia. Cơn thịnh nộ lúc đó có thể ba cũng không gánh nổi đâu à nha!
Biết được sự đồng ý có điều kiện ấy, ánh mắt anh liền hướng về Hạ Nhi. Đôi mắt toát lên sự kiên định, quyết tâm của bản thân: con tuyệt đối không làm em ấy buồn đâu!
- Nếu hôm nay con quyết định kéo em ấy khỏi cửa tử thì không có chuyện cuộc đời con để ý ai khác nữa đâu!
Lẫm Việt nhìn vô ánh mắt không lung lay của con trai út, tuy nhỏ tuổi nhưng ông biết suy nghĩ của cậu luôn chín chắn, ông mỉm cười xoa đầu cậu:
- Được rồi! Xem ra ba phải coi bản lĩnh và tài năng của tam thiếu gia Hoắc gia đạt đến đâu rồi!
- Ba quên nói chuyện này, ba vô tình nghe cuộc cãi vã của con với thằng nhóc kia… Mặc dù rất ghét chen vào nhưng ba sẽ giải đáp thắc mắc cho con. Sự thật là Sơ Vỹ đã ở đây từ ba năm trước rồi! Thằng nhóc đó muốn ở bên cạnh đến lúc Hạ Nhi tỉnh dậy, Lục Cảnh đồng ý là vì nó đã cứu Hạ Nhi hai lần khỏi viên đạn tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-lai-bao-ve-gia-dinh-cua-toi/3503650/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.