Hiện giờ chút sức còn lại của cô chỉ đủ đẩy văng Lục Cảnh và phu nhân do lúc nãy cô sử dụng sức lực quá nhiều, Lục Cảnh và phu nhân thì bị văng ngược ra xa khỏi đó. Còn Hạ Nhi bị kiệt lực không né kịp. Quả bom phát nổ khiến ai ở gần đó đều bị thổi bay, có điều Hạ Nhi là người đứng gần quả bom nhất nên cô gần như hứng trọn nguyên cú nổ. Trần nhà và tường hội trường bị nứt vỡ, khói bay dày đặc, phủ kín mít tầm nhìn.
Lục Cảnh - phu nhân và năm người anh chứng kiến sự việc liền hét khản cổ tên Hạ Nhi. Do họ đứng xa nên quả bom không ảnh hưởng gì mấy, chỉ chảy máu nhẹ và trầy xước sơ sơ do mấy mảnh xi măng quẹt vào.
Gã Phó Hoài chứng kiến điều đó liền cười điên rồ, nụ cười của gã trông cứ như mấy tên biến thái!
- Haha! Bom nổ rồi! Bom nổ rồi!
- Con nhóc sao chổi đó chết rồi, cho vừa mấy người Lục thị lắm! Dám chống lại Phó gia sao, haha!!!
Lục Cảnh liền nhận ra quả bom đó là của Phó gia, sắc thái trở nên điên tiết. Ông quay qua cho hắn viên đạn vô ngực!
- Phó Hoài tên khốn kia!
« Đoàng. »
"Hức…!!!
Viên đạn đó dường như chưa kết liễu được mạng của gã, giây sau chỉ bị choáng váng vì bị mất máu nhiều thôi. Lục Cảnh lập tức hạ lệnh thép cho người của ông!
- Thiên Lẫm, cậu muốn làm gì thì làm! Miễn là giữ mạng của tên đó lại cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-lai-bao-ve-gia-dinh-cua-toi/3489010/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.