Câu trả lời làm hắn kinh ngạc, liền hỏi ngược lại cô:
- Không thể nào! Tao biết hậu duệ của Lục gia đều tài năng nhưng mày chỉ mới sáu tuổi làm sao biết dùng súng được?
Hạ Nhi nhún vai, phì cười!
- Sáu tuổi thì sao chứ? Tôi sẽ không để yên nếu mấy người hại người thân của tôi đâu!
- Ông biết tôi bắn rồi thì tính làm gì? Lấy súng bắn trả lại tôi sao?
Phó Hoài nhìn vô cặp mắt phát sáng nhẹ trong bóng tối, ánh mắt lộ rõ đang coi ông như một kẻ thù xấu xa. Dựa vào câu trả lời của Hạ Nhi gã mỉm cười rồi thốt lên:
- Quả nhiên mày không phải đứa trẻ bình thường! Mày luôn làm kì đà cản mũi mọi kế hoạch của tao, lúc đầu tao cũng xem nhẹ nghĩ mày chỉ là con nhóc nhưng giờ đã rõ!
- Mày đã biết trước tất cả rồi đúng không? Bao gồm mày không rơi vào bẫy của Sơ Vỹ?
Dứt lời, không gian quanh họ rơi vào trạng thái tĩnh lặng, chỉ nghe được tiếng súng và tiếng la lối ầm ĩ bên ngoài. Hạ Nhi tiến tới vài bước, mắt đối mắt với gã rồi trả lời. Cô không do dự hay che giấu điều gì nữa.
- Đúng vậy! Tất cả âm mưu gian ác của nhà ông tôi đều biết. Kể cả việc tôi biết mục đích mà con trai út của ông tiếp cận tôi nên từ đầu tôi đã vạch ra ranh giới với cậu ta!
Tên Phó Hoài chỉ biết cười!
- Haha! Nếu biết trước có cảnh này thì tao đã thuê sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-lai-bao-ve-gia-dinh-cua-toi/3467283/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.