Hạ Nhi gằn giọng ngắt lời Sơ Vỹ:
- Đủ rồi!
- Cậu thăm tôi thường xuyên có phải muốn xem tôi còn sống sau vụ dính độc đó có đúng hay không?
Hạ Nhi càng hỏi sâu thì cậu ta càng lúng túng hơn. Miệng bắt đầu không giữ được bình tĩnh.
- Không… Lục Hạ Nhi tôi không hề có ý đó, tôi thật lòng lo cho cậu… tôi rất sợ cậu mãi mãi không tỉnh dậy mà!
Sơ Vỹ nhìn Hạ Nhi với đôi mắt lo lắng, làn khói quanh cậu cũng đổi sang màu trắng thuần khiết tựa như con suối đang chảy.
- Sợ tôi không tỉnh lại, vậy mà cậu là người đã suýt lấy đi mạng sống của tôi sao?
- Lúc đầu thì hại tôi, bây giờ thì sợ hãi lo lắng cho tôi, Phó Sơ Vỹ cậu thích chơi đùa với sự sống của tôi lắm à?
- Nãy giờ tôi chỉ hỏi cậu thôi, Lục gia sẽ điều tra rõ việc này và cậu nên cầu nguyện những gì tôi nói nãy giờ là sai đi.
Sơ Vỹ muốn chạm vào đôi tay bé nhỏ nhưng Hạ Nhi đã né ra và bước xuống giường, nhìn về phía bầu trời đầy sao, còn ánh mắt Sơ Vỹ chỉ nhìn mỗi Hạ Nhi. Nhìn vào cơ thể bé nhỏ, gương mặt trắng sáng lẫn vào ánh trăng. Cả hai đều im lặng, không ai nói năng gì thêm. Sơ Vỹ hiện giờ nắm chặt tay tới mức nổi cả gân tay.
- Hạ Nhi, tôi sợ cậu không tỉnh lại là thật và tôi thật sự không hề chơi đùa sự sống của cậu!
- Xin cậu đấy, làm ơn tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-lai-bao-ve-gia-dinh-cua-toi/3455811/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.