Hạo Hiên mỉm chiều theo ý Hạ Nhi.
- Được rồi, em ăn trưa đi, anh có việc nên đi trước. Chiều Trác Thần sẽ đưa em tới bệnh viện kiểm tra vết thương.
- Dạ bye bye anh cả! ^_^
Hạo Hiên rời đi, giờ chỉ còn mỗi cô và Kỳ Đông, không khí cũng khá yên ắng, cô len lén nhìn Kỳ Đông với sống mũi cao thẳng, nước da trắng mịn cùng mái tóc nâu đậm óng mượt vốn di truyền nhiều đời và trở thành đặc điểm của người Hoắc gia. Để bầu không khí bớt yên lặng nên Hạ Nhi bắt chuyện trước:
- Tam thiếu gia, anh ăn trưa chưa?
- Anh ăn rồi, em ăn đi!
Cô lui cui mở phần tráng miệng ra, trong đấy có hai miếng bánh phủ đầy ắp kem trắng và mấy lát dâu tây phía trên. Cô lấy một phần chia cho Kỳ Đông, anh vui vẻ nhận lấy và cảm ơn.
Đang ăn trưa thì tự dưng có một tiếng hét thất thanh vang lên:
- HOẮC KỲ ĐÔNG!
Hạ Nhi mém sặc cơm, quay sang thấy có một cậu bé dáng người khá ốm và mái tóc hơi dài được cột phân nửa ở phía sau. Cậu nhóc vẫy tay liên tục ở hướng của hai người.
- Nè Kỳ Đông, cậu ở đây làm gì vậy? Tớ tìm cậu quá trời!
Cậu bé đó ngó nghiêng một bên thì thấy Hạ Nhi, thì thầm vào tai Kỳ Đông.
- Nè đừng nói đó là bạn gái cậu nha?
- Trông dễ thương đấy chứ hehe!
Cậu nhóc ấy vừa dứt câu xong Kỳ Đông thẳng tay cốc lên đầu một phát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tro-lai-bao-ve-gia-dinh-cua-toi/3455798/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.