Hạ Hàm ra quyết định làm được khá vội vàng, chuyện phải rời khỏi trừ bỏ Hạ thị lang bên ngoài, trong nhà những người khác tạm thời đều còn không biết. Bởi vì đột nhiên nghe được nàng phải đi, Hạ phu nhân cùng Hạ gia mấy huynh đệ tất cả đều đại kinh thất sắc, nhưng chung quy vẫn là ngăn không được Hạ Hàm một lòng muốn chạy.
Rời đi Hạ phủ, rời đi kinh thành, Hạ Hàm cả người nháy mắt thấy trở nên tươi tắn lên rất nhiều, tựa hồ như tâm nguyện đã được bù đắp.
Lâm Vân thờ ơ lạnh nhạt, một đường đều đang yên lặng quan sát Hạ Hàm, xem nàng ấy thoải mái, nhìn nàng ấy hạ xuống xem thần sắc bi thương, càng nhìn càng cảm thấy tâm sự nặng nề. Sau đó cũng thế, hành trình di chuyển một tháng có thừa đã gần kết thúc, đảo mắt Tín Châu đều đã ở trước mắt.
Này hơn một tháng quang cảnh, hai người nói chuyện cùng nhau rất ít, ngược lại không phải Lâm Vân lại khó ở không muốn cùng người nói chuyện, mà là sau khi rời đi kinh thành cảm xúc của Hạ Hàm đã trở nên có chút không đúng. Nếu khi ở kinh thành Hạ Hàm chỉ là lãnh đạm, lại còn nguyện ý nhẫn nại tính tình cùng Lâm Vân nói chuyện, chờ đến sau khi rời đi kinh thành nàng chính là hoàn toàn không phản ứng Lâm Vân. Càng nhiều thời điểm, nàng lựa chọn một chỗ, cả người tản ra hơi thở cô tịch bài xích.
Lâm Vân không biết nàng ấy đây là làm sao vậy, nhưng ngẫm lại chỉ sợ cũng cùng mình gởi thư Châu Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tren-hy-duong/484371/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.