Đèn đường chớp nháy, trong phòng ký túc xá hai cô gái người ngồi người đứng, khung cảnh đặc biệt hòa hợp.
Hàn Khuyết Băng nhìn Lâm Huyền Du chớp mắt: “Ý cậu là Trần Tiếu Tiếu của chuyên ngành kinh doanh quốc
tế?”
Lâm Huyền Du gật đầu: “Đúng vậy. Vậy cậu biết chuyện trên diễn đàn chưa?”
Sắc mặt Hàn Khuyết Băng trở nên nghiêm túc: “Vậy ý cậu là?”
Lâm Huyền Du có chút đau đầu, vừa rồi cô hack thông tin trong máy tính của Lâm Tư Tuyết. Kết quả lại chẳng có gì thú vị, làm tốn thời gian của cô.
Nhưng mà qua đó cô cũng biết chút thông tin, Lâm Tư Tuyết vẫn thường hay vào các hộp đêm. Còn hay qua đêm ở đó, chắc chắn cũng không tốt đẹp gì.
Lâm Huyền Du mỉm cười: “Cậu giúp mình một chút.”
Hàn Khuyết Băng gật đầu đồng ý: “Được. Chỉ cần giúp được, mình nhất định sẽ giúp hết mình!”
Lâm Huyền Du nghe xong bất giác vui vẻ. Từ trước đến giờ, cũng chưa ai vì cô mà hứa hẹn điều gì. Quyết định làm bạn với Hàn Khuyết Băng xem ra cũng không tệ lắm.
Ngày hôm sau, tại giảng đường đại học Hữu Hậu, Lâm Huyền Du nằm dài trên bàn, thần sắc mệt mỏi.
Những thứ này, cô đều học qua rồi. Bây giờ học lại có chút lười biếng. Phía trên lão Lương đang say sưa giảng bài. Lão Lương đã già rồi, tóc cũng hai màu nhưng mà vẫn còn trẻ, lại rất hay cười nên sinh viên các cô rất quý ông ấy.
Lão Lương giảng xong bài thì nhìn đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tong-tai-cung-sung-co-vo-khong-ngoan/2724495/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.