Cả ngày hôm đó, tâm trạng Lâm Huyền Du không tốt lắm. Buổi tối, cô quyết định đi ăn cho thoai thoải tâm tình.
Lâm Huyền Du thay một bộ đồ đơn giản, áo phông trắng cùng chân váy Midi tao nhã, thanh cao. Từ nhỏ đến lớn, Lâm Huyền Du luôn được khen là xinh đẹp như cô tiên.
Đúng vậy, cô thực sự rất đẹp. Ngũ quan tinh xảo, sống mũi thẳng tắp, đôi môi đỏ mọng như quả anh đào. Đặc biệt là đôi mắt luôn lấp lánh, sáng sủa như sao đêm. Giống như một đóa hoa thanh lương trà trắng muốt sắc sảo, lại không kém phần thanh khiết.
Chỉ là trước đây Lâm Huyền Du không biết chau chuốt nên vô cùng luộm thuộm, giống như một người phụ nữ tuổi trung niên. Ngược lại, Lâm Tư Tuyết từ nhỏ đã sửa soạn nên càng lớn càng đẹp, càng được người khác yêu quý.
Lâm Huyền Du cũng từng ước sẽ có một ngày đẹp như Lâm Tư Tuyết nhưng xem ra bây giờ cô đã bỏ xa cô ta rồi.
Lâm Huyền Du đi bộ trên cầu Thiên Hà. Cầu Thiên Hà là nơi đẹp nhất Hạ thành, về đêm sẽ bật đèn lên rất đẹp. Lúc trước cô cũng đến đây cùng Minh Hạo Kỳ và Lâm Tư Tuyết.
Ba người bọn họ từng chơi rất thân, rất vui vẻ nhưng tại sao trước đó cô không có thay đổi mà bọn họ lại biến thành người khác vậy?
Trong lòng Lâm Huyền Du rất đau, rất hận họ! Hai người bọn họ đẩy cô vào đường cùng, hại cô chết. Có lẽ…
Từ trước đến giờ chỉ có cô xem hai người bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tong-tai-cung-sung-co-vo-khong-ngoan/2724479/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.