Ông cụ Lâm nhíu mày nhìn xung quanh rồi dắt Lâm Huyền Du đứng giữa đại sảnh, dõng dạc tuyên bố: “Các vị khách quý! Đây là cháu gái của tôi, Nhị tiểu thư của Lâm gia, Lâm Huyền Du. Thời gian trước, con bé không xuất hiện trước công chúng là do Lâm gia chúng tôi chưa tốt! Về sau Lâm gia chúng tôi sẽ đối xử với con bé thật tốt!”
Cái gì?
Tiệc mừng thọ hôm nay, Lâm gia đã chi cả đống tiền để mời những nhân vật máu mặt, cũng không thể không mời phóng viên.
Vậy mà ông cụ Lâm lại nói như vậy, khác nào nói Lâm gia ích kỷ với Lâm Huyền Du, bao năm nay ngược đãi cô?
Chuyện này chắc chắn sẽ là đề tài để cho cả Hạ thành bàn tán. Lâm gia ở Hạ thành chẳng có chút ảnh hưởng gì nhưng nhìn chung vẫn có chút tiếng nói. Ông cụ Lâm nói như vậy, không nghĩ tới danh tiếng của Lâm gia sao?
Vốn tưởng hôm nay tổ chức tiệc mừng thọ, bỏ ra nhiều tiền một chút để mời những nhân vật máu mặt tới kết thân, níu kéo chút đỉnh về tài chính!
Nhưng mà…
Không nghĩ đến, ông cụ Lâm lại không an phận như vậy!
Lâm Uyển tức giận nghiến răng, không ngờ ba ông ta lại hồ đồ như vậy!
Sao lại nhận con tạp chủng đó là con cháu Lâm gia?
Đúng là mất mặt!
Lâm Huyền Du cũng không nghĩ ông ngoại sẽ làm như vậy. Cô bất ngờ quay nhìn ông cụ Lâm. Ông cụ khẽ mỉm cười ôn nhu nhìn cô.
Vẫn là ông ngoại quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tong-tai-cung-sung-co-vo-khong-ngoan/2724475/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.