"Con mẹ mấy người có im cho tôi ngủ không?"
Lâm Huyền Du còn chưa lên tiếng đã có người lên tiếng trước. Cô ngạc nhiên, quay đầu nhìn về phía sau.
Thiếu niên vừa ngủ dậy, hai mắt còn lờ mờ mơ ngủ, hai mắt cụp xuống, khóe mắt rất sâu, lông mày kéo dài. Bộ dạng thiếu niên vừa lười biếng vừa mất kiên nhẫn.
Lâm Huyền Du nhìn cậu ta ngồi sau cô một bàn. Lâm Huyền Du nhận ra cậu ta, tên gì là Từ Thiên Nam.
Cậu ta chính là nam thần của đại học Hữu Hậu. Nghe đồn là người có gia thế rất khủng, nhà mặt phố bố làm to, đẹp trai, học giỏi, cơ mà tính tình thì khó gần, lạnh lùng, quái đản.
Tuy đúng là Từ Thiên Nam rất đẹp trai nhưng thì sao chứ?
Không bằng tên Dương Hàn Phong khó ưa kia!
Hôm nay, Lâm Huyền Du đã được diện kiến. Người này kiếp trước cô chỉ nghe quay, chưa từng chạm mặt. Vậy nên không có thiện cảm hay cảm giác gì với cậu ta.
Mọi người nghe tiếng quát của Từ Thiên Nam thì im lặng tản ra. Có thể nói, tiết học này vô cùng thuận lợi diễn ra.
Hết tiết, mọi người dâng tản đi. Lâm Huyền Du xuống chỗ Từ Thiên Nam ngồi. Cậu ta đang gục đầu xuống bàn, mái tóc mềm mịn buông rối lung tung che đi mí mắt đang nhắm nghiền.
Lâm Huyền Du tay cầm chặt chặt túi sách, mở mắt: "Chuyện lúc nãy cảm ơn cậu nhiều."
Từ Thiên Nam không đáp, cô cũng muốn tốn thời gian liền quay người rời đi.
Vừa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tong-tai-cung-sung-co-vo-khong-ngoan/2724461/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.