Cô hứ một cái liền không nói chuyện với anh nữa. Lâm Huyền Du cảm thấy nói chuyện với anh rất rất tốn tuổi thọ.
Cũng may, Dương Hàn Phong lần này mỉm cười, giọng anh ôn nhu, ngọt ngào: “Vậy làm phiền Dương phu nhân chiếu cố rồi.”
Còn nữa, nói chuyện với Dương Hàn Phong, cô cảm thấy da mặt cô dày đến mấy cũng sẽ đỏ lên.
Quá đáng!
Quá đáng mà!
“Cạch!”
“Hàn Dương, bổn cung về rồi đây!”
Một bóng dáng nhỏ nhắn mở tung cánh cửa rồi nhanh chóng lao vọt về phía Dương Hàn Phong, hai tay dang rộng ôm chầm lấy anh.
Lâm Huyền Du bất ngờ, cô nhìn sang một nam một nữ bên cạnh. Cái gái nhỏ nhắn nhưng chiều cao lại chẳng khiêm tốn, khuôn mặt trắng nõn có thể thấy từng sợi lông tơ. Mắt to sáng ngời, mũi cao tinh tế, môi đỏ mọng cong cong lên, nụ cười vô cùng vô cùng ấm áp.
Quan trọng là trong mắt Dương Hàn Phong chỉ có bất ngờ, không có bài xích. Lâm Huyền Du còn thấy được ánh mắt anh nhìn cô gái kia vô cùng dịu dàng.
Mặt Lâm Huyền Du đen lại, hai bên thái dương giật vài cái.
Đã bảo đáng ghét lại không nghe!
Hết người này đến người nọ lao vào lòng tên khốn này!
Xin nhắc lại!
Cô, Lâm Huyền Du mới là vợ chính thức, vợ hợp pháp của hắn ta!
Tim cô đột nhiên thắt lại, không chịu vô cùng.
Lâm Huyền Du biết cảm giác này. Lúc trước nhìn Minh Hạo Kỳ cùng Lâm Tư Tuyết thân mật, trong lòng cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tong-tai-cung-sung-co-vo-khong-ngoan/2724435/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.