Lâm Huyền Du gật đầu: “Ừ!”
Hàn Khuyết Băng giương môi cười. Cô cảm thấy Hàn Khuyết Băng là đang cười nhạo cô.
Lâm Huyền Du trừng cô ấy sau đó lên giường.
Ai kia được một trận cười lớn, sau đó liền tự động đứng dậy đi tắt đèn.
“Ngủ thôi! Cô gái mê trai! Ha ha…”
Một cái gối bay thẳng vào mặt Hàn Khuyết Băng, cũng may cô ấy phản xạ nhanh mà né kịp.
Lâm Huyền Du bực tức: “Cậu im đê!”
“Ha ha!”
Ngày hôm sau, Lâm Huyền Du đến phòng học ở dãy đông. Vì toàn tâm toàn ý cho dự án nên sinh viên tham gia không cần phải đến lớp.
Cô rất vui vì đều này!
Vừa bước vào, Dao Kỳ Nhi liền lao vào ôm lấy Lâm Huyền Du.
Mặt mày Dao Kỳ Nhi hớn hở: “Huyền Du, cậu giỏi quá đi!”
Mặt Lâm Huyền Du nở ra.
Cô nhếch môi cười: “Còn phải xem Lâm Huyền Du tôi là ai!”
Lệ Vu Phát kéo Dao Kỳ Nhi ra khỏi người cô, anh ta kéo Dao Kỳ Nhi vào lòng. Ánh mắt nhìn Lâm Huyền Du vô cùng ghét bỏ.
Dao Kỳ Nhi nhìn anh ta, sau đó liền cao giọng chỉ trích: “Anh làm gì vậy?”
Lệ Vu Phát tức giận: “Còn không phải sao người yêu của em đây sao em không ôm?"
Dao Kỳ Nhi chu môi: “Là em không tốt! Moa moa~”
Lâm Huyền Du cảm thấy bản thân bị hai người bọ họ nhắc đầy cơm chóa rồi!
Đáng ghét!
Có người yêu thì hay lắm à?
Hứ!
Lão Lương cười ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tong-tai-cung-sung-co-vo-khong-ngoan/2724379/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.