"Em cũng cảm thấy như vậy. Nhưng điểm khó là chúng tay xây dựng công viên giải trí, nếu như hướng đối tượng là thiếu nhi thì lợi nhuận sẽ không cao và cũng không quá nhiều khách hàng. Chúng ta nên kết hợp giữa cái hiện đại, cổ kính, trẻ thơ và có tính trưởng thành nữa ạ."
Dương Vũ Vy gật đầu. Đối với ý kiến như vậy, dĩ nhiên cô ấy vô cùng tán thành.
Dương Vũ Vy hơi cười cười, không tiếc lời mà khen Lâm Huyền Du vài câu: “Em nói rất đúng.”
“Nhưng mà vấn đề em đã chỉ rõ rồi đó. Bây giờ chúng ta chỉ cần giải quyết vấn đề ý tưởng là được. Em cảm thấy trong khoảng bao lâu?”
Khuôn mặt Dương Vũ Vy như phát sáng dưới ánh đèn, vô cùng nghiêm nghị, giọng cô ấy lại vô cùng dễ nghe.
Lâm Huyền Du quan sát cô ấy một vòng liền thu hồi ánh mắt. Khuôn mặt nhỏ thanh tú của cô cũng không có chút gì là hồi hộp hay sợ hãi. Ngược lại là vô cùng bĩnh tĩnh.
Cô nghiêm túc trả lời: “Em cảm thấy việc chọn ý tưởng không phải việc đơn giản, cần có thời gian suy nghĩ kỹ ạ. Hơn nữa, nếu chúng ta cứ vội vàng thì mọi chuyện cũng chưa chắc vào đâu.”
Dương Vũ Vy gật đầu. Cô ấy đứng dậy, hơi mỉm cười với Lâm Huyền Du: “Vậy việc này chị em mình từ từ nghĩ, bao giờ em cảm thấy có đáp án thì nói với chị. Chị đi trước.”
Rời khỏi phòng, Lâm Huyền Du vặn người rồi viết đơn nghỉ phép cho buổi chiều. Cô trở về ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tong-tai-cung-sung-co-vo-khong-ngoan/2724331/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.