Chương trước
Chương sau
"Đứng lại, địa phận Tiêu Gia không cho phép tới gần."
Bảo vệ đứng tại đại môn hướng về phía thanh niên phía trước mà nói.
Người thanh niên tự nhiên chính là Tiêu Minh Tiến, dòng chính của Tiêu Gia trước đó đã bị đuổi đi.
Tiêu Minh Tiến nhìn về phía người bảo vệ kia, ánh mắt mang theo sát phạt chi khí, ngạo nghễ đứng tại đó, nói:
"Ta, Tiêu Minh Tiến đến đây đòi lại thứ thuộc về mình."
Giọng nói hùng hồn, vang vọng đến cả Tiêu Gia trạch viện, người đó không ai là không nghe thấy thanh âm của Tiêu Minh Tiến phát ra cả.
Đã qua được hai ngày, Tiêu Minh Tiến tự nhiên đã tiến nhập vào Nội Kình trung kỳ, hắn đã xem qua hoàn chỉnh môn công pháp có trong đầu, quá thâm ảo, hắn tự nhiên không thể lĩnh hội hoàn toàn môn công pháp này, tu vi chỉ có thể tăng một tầng tiểu cảnh giới.
Nhưng thông qua tăng một tầng tiểu cảnh giới đó, hắn cảm giác lượng chân khí trong cơ thể mình thuần khiết hơn trước rất nhiều, đã không thể coi là chân khí của Nội Kình trung kỳ nữa mà có thể coi là chân khí của Nội Kình hậu kỳ, Tiêu Minh Tiến tự nhiên là đắc ý.
Phải biết, dù cho tư chất có tốt cỡ nào thì tu võ cũng phải mất 3 năm mới có thể tiến nhập Nội Kình sơ kỳ chứ đừng nói chỉ mất có hai ngày hắn đã tiến nhập Nội Kình trung kỳ với lượng chân khí tương xứng với hậu kỳ.
Mà khi bảo vệ nghe được người thanh niên trước mặt chính là Tiêu Minh Tiến, Tiêu Gia đích hệ trước kia tự nhiên là cảm thấy chấn kinh, tê cả da đầu.
Hắn tự nhiên là biết được trước đó Tiêu Minh Tiến ở trong Tiêu Gia có danh tiếng thế nào, tuổi trẻ đã có một thân thực lực cường đại, càng là chú định có thể nắm giữ danh ngạch trở thành gia chủ của Tiêu Gia, nhưng vì biến cố nào đó mà một thân thực lực bị phế, càng là cha mẹ chết bất đắc kỳ tử.
"Thì ra là phế vật của Tiêu Gia, bảo sao lại đến đây đập phá." Tên bảo vệ hướng về phía Tiêu Minh Tiến noi.
Nghe được hai từ "phế vật" trong đó, Tiêu Minh Tiến càng là tức đến điên đầu, nhưng hắn cũng không ngu ngốc đến mức để mà liều mạng sống chết.
Bỗng nhiên, một lão giả từ bên kia cánh cổng, vẻ ngoài như 70 80 tuổi, mái tóc trắng tinh nhưng cặp mắt vẫn tinh tường.
Lão giả này tự nhiên là một cung phụng trong Tiêu Gia, thân là Nội Kình đỉnh phong, tự thân khí huyết vẫn rất cường thịnh, đủ để khiến xung quanh không khỏi thốt tim.
Người bảo vệ kia cũng biết lão giả này là hai, hành lễ nói: "Đường lão."
Lão giả cũng là gật đầu mà không nói, hướng mắt về phía trước, cặp mắt nhìn từ trên xuống dưới diện mạo của Tiêu Minh Tiến, cảm khái.
"Không hổ là danh ngạch Tiêu Gia trước kia, dù cho bị phế, bị đuổi vẫn còn có thể có một thân khí chất như thế này, tiểu bối, lão phu cũng không muốn ra tay, tự phế đi võ công hiện tại rồi biến đi."
"Cút sang một bên, chỉ là một con chó của Tiêu Gia nuôi mà cũng muốn ta biến khỏi nơi đây."
Nghe được một phen ngôn ngữ của Tiêu Minh Tiến, Đường lão nhíu mày, toàn thân khí huyết dâng lên đến cùng cực, một ngón tay hướng về phía Tiêu Minh Tiến, nói:
"Lão phu nói lại lần nữa, một là biến đi, hai là lão phu tự minh ra tay."
"Ta lựa chọn điều thứ ba."
"Điều gì ?"
"Trực tiếp trấn áp các ngươi."
Nói xong, Tiêu Minh Tiến hướng về phía trước, một quyền xuất ra, hướng về phía lão giả mà đến.
Một quyền này là hắn dùng nửa thành thực lực của mình để phát động, hắn muốn kiểm tra xem chân khí do môn công pháp kia đem lại có hay không cường đại như hắn cảm nhận được.
Nhìn đến quyền thế này, lão giả không khỏi ngạc nhiên về thực lực của Tiêu Minh Tiến, hắn trước đo cũng biết Tiêu Minh Tiến bị phế đi, thực lực trước khi bị phế bất quá cũng chỉ là Nội Kình sơ kỳ viên mãn, cũng đủ để xưng là thiên kiêu trong tộc.
Nhưng giờ đây, thực lực mà Tiêu Minh Tiến bày ra lại khiến hắn cảm nhận được lực đạo của võ giả nhập môn Nội Kình trung kỳ, hắn không khỏi xuất ra một quyền nhằm đỡ lấy quyền của Tiêu Minh Tiến.
Quyền đối quyền, không ai thấp hơn ai, cứ thế hai người xuất ra không biết bao nhiêu quyền cước, mà ở một bên tên bảo vệ càng là sợ hãi, hắn cũng cảm thấy chấn động xung quanh.
Không nói lời nào, tên bảo vệ thoát ly nơi này, hắn cảm thấy chỉ cần bản thân ở lại lâu một tí sẽ có xác suất bản thân ngộ thương là rất cao.
Cảm nhận được quyền thế của Đường lão, Tiêu Minh Tiến chân thực cảm nhận được hết thảy là sự thật, môn công pháp này không có lừa gạt hắn, lượng chân khí trong cơ thể hắn thực sự có thể tương đương với võ giả Nội Kình hậu kỳ cao thủ.
Nhưng điều khiến hắn càng ngạc nhiên hơn là tuy bản thân mình chỉ xuất ra có nửa thành thực lực, vậy mà có thể đối chọi với Đường lão đến mức này khi mà Đường lão là chân chân chính chính võ giả Nội Kình viên mãn.
Điều này cũng khiến cho Tiêu Minh Tiến tăng cao nhận thức ở thời điểm hiện tại.
Giao quyền một lúc, lúc này Đường lão đã cảm thấy không ổn, đánh một hồi lâu vậy mà hắn không có cách nào tiêu hao thực lực của đối thủ, trái lại bản thân cứ thế mà xuống dốc.
"Không ổn."
Đường lão lập tức thối lui ra phía xa mà không suy nghĩ gì nhiều.
Nhận thấy lão giả thối lui, trong lòng Tiêu Minh Tiến càng thêm sảng khoái, hắn tức tốc tiến về phía lão giả, xuất ra một quyền toàn lực.
Ầm.
Đường lão nhận một quyền này lập tức thổ huyết, hắn ho khụ khụ trên mặt đất, hơi thở dồn dập, liếc mắt nhìn về phía Tiêu Minh Tiến với vẻ không cam lòng.
Tiêu Minh Tiến nhìn đến lão giả kia, trong nội tâm vui mừng đến cực điểm.
'Đây là thực lực của ta sao, không hổ là công pháp do hệ thống ban tặng, vậy mà cường đại đến vậy.'
Chú ý được ánh mắt của Tiêu Minh Tiến, Đường lão không khỏi cảm thấy thổn thức, hắn tuy là người trong Tiêu Gia nhưng cũng chỉ là cung phụng, cho dù có chết thì Tiêu Gia cũng không quan tâm nhiều.
Không thèm để ý đến lão giả, Tiêu Minh Tiến càng là trực tiếp bước vào Tiêu Gia.
Bỗng nhiên, một âm thanh cơ giới trong đầu hắn hiện ra.
【Tiến độ nhiệm vụ đầu tiên: 1/5】
【Nhận thưởng 1 điểm.】
【Phần thưởng tiến độ: Khí Huyết Đan +5, một thanh Hắc Thiết Kiếm.】
"Ân?
Còn có tiến độ nhiệm vụ, sao trước đó không nói về thứ này, thêm cả phần thưởng tiến độ là sao hả hệ thống ?"
【Kính túc chủ, tiến độ nhiệm vụ được đưa ra nhằm bổ trợ túc chủ về mặt hiện tại】
【Túc chủ quá yếu, hệ thống chỉ có thể hỗ trợ túc chủ, khi túc chủ đã có đầy đủ thực lực.】
【Tiến độ hệ thống và phần thưởng hệ thống là trạng thái nhận trước, khi túc chủ hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ không nhận phần thưởng.】
【Phần thưởng tiến độ chính là phần thưởng sau khi kết toán nhiệm vụ hoàn thành.】
"Vậy khi ta thực lực đầy đủ thì bổ trợ sẽ biến mất sao ?"
【Kính túc chủ, hệ thống không thể trả lời câu hỏi này.】
"Vậy hệ thống, ngươi còn có những chức năng nào khác ?"
Tiêu Minh Tiến hỏi đến hệ thống, hắn muốn biết hệ thống này còn có những thứ gì, trong suốt 2 ngày qua dù cho thử biết bao nhiêu lần cũng không thể tìm hiểu về hệ thống này ngoài nhận một cái bảng trạng thái.
Nhưng câu trả lời của hệ thống là khiến hắn thất vọng đến cực điểm.
【Hệ thống không hiểu rõ ý của túc chủ là gì.】
Tiêu Minh Tiến kém chút muốn chửi ầm cả lên nhưng vì chỉ là giao tiếp trong não nên mặt ngoài hắn là trạng thái bình tĩnh.
Lúc này, hắn hét to lên, thanh âm vẫn như cũ vang vọng toàn bộ Tiêu Gia, những ai ở gần cũng kém chút là bị điếc cả tai.
"Ta, Tiêu Minh Tiến đến đây đòi lại thứ thuộc về mình."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.