Buổi tối.
Diệp Thanh đã tình dậy và đang dùng bữa tối với mẹ mình, bữa tối vẫn trãi qua êm đềm, cả hai nói chuyện phiếm với nhau vài câu để xóa tan cái không gian tĩnh lặng xung quanh.
Sau khi xong bữa, Diệp Thanh lại tiếp tục về phòng, lần này hắn không có tu luyện vì linh khí xung quanh đã cạn kiệt, dù cho có tu luyện thì cũng sẽ vô dụng.
Thay vào đó, Diệp Thanh lại ngồi vào bàn, lấy đống sách ra để đọc hết toàn bộ, ở Tu Chân Giới, Diệp Thanh tu luyện qua mười vạn năm nên những cái kiến thức về việc học hành này đã bị hắn cho vào lãng quên hoàn toàn, những kiến thức học hành này đều trở nên vô nghĩa khi đứng ở góc độ của Tu Chân Giới.
Diệp Thanh vẫn lật từng trang sách để đọc, với khả năng bây giờ của hắn, đọc một lần là có thể nhớ được cũng như hiểu được, đây cũng là một phần trong quá trình tu hành, tu sĩ khi bước vào tu luyện sẽ đẩy cơ thể đến tối đa và kể cả trí lực cũng như vậy.
Với Diệp Thanh, những cái kiến thức nhạt nhẽo này không cần phải nghiền ngẫm đọc làm gì, chỉ cần đọc lướt qua là được, dù sao hắn cũng chẳng ở lại cái đại lục này quá lâu, một ngày nào đó hắn cũng sẽ phải phá vỡ chướng khí của cái đại lục này để ra ngoài Tinh Vực, tìm những thiên tài bảo địa để trở lại đỉnh phong nhanh nhất có thể.
Đọc xong đống sách này, Diệp Thanh lại tiếp tục trạng thái thường ngày của bản thân, học xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-toi-cuong-thanh-tien-ton/1040415/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.