Duyên phận là một thứ rất kì lạ, người ngày nhớ đêm mong không từ thủ đoạn, người ta lại không nhìn mình, còn người lạnh nhạt không gì cả trong lúc vô ý lại nhận được ánh mắt của người ta.
Nhóm người Wales trưởng lão và Reichet vừa đi tới thành Doris liền đi vào phòng họp với Akasi, còn cụ thể bàn cái gì, Hàn Hiểu lại không biết, cũng không có hứng thú đi tìm hiểu, sau khi cậu cùng Akasi đón tiếp Wales vào thành, liền lập tức rời đi, trở về phòng ngủ, nguyên nhân không có gì khác, chỉ là giờ ngủ trưa của cậu tới rồi.
Tỉnh dậy, đã là hai tiếng đồng hồ sau, Hàn Hiểu ngồi trong phòng khách trên lầu, hỏi Sheila: “Akasi đã họp xong chưa!”
Sheila trả lời: “Vẫn chưa ạ, chắc cũng nhanh thôi!”
Hàn Hiểu gật đầu, nhìn cảnh sắc bên ngoài, nói: “Xem ra nên nói nhà bếp chuẩn bị nhiều thức ăn, có lẽ Reichet và Wales trưởng lão sẽ ở lại ăn cơm tối!”
Hàn Hiểu mang Sheila đi dạo một vòng trong vườn hoa, lại tới nhà kính hái một vài quả trái cây, trở vô nhà dặn người hầu mang đi cắt một nửa, sau đó nửa ngồi trên sô pha đọc sách, nhàn nhã đợi Công tước và mọi người đi ra.
Không lâu sau, Akasi và Wales trưởng lão mang theo khuôn mặt vui vẻ đi ra khỏi phòng họp, tới phòng khách.
Hàn Hiểu nghe thấy tiếng bước chân, bỏ quyển sách trong tay xuống, ngồi dậy, cười nói:
“Đều bàn xong cả rồi!”
Cậu là người mang thai, cho dù không có hình tượng, thì cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tinh-te-anh-hung-mau-than-truyen/2901766/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.