Tục ngữ nói chân trần thì không sợ mang giày, liểu mạng thì không sợ tiếc mạng, nhưng nếu như chân trần là tên biến thái, tiếc mạng là kẻ điên, vậy thì ai sợ ai thì chưa chắc à.
Hôm nay từ lúc thức dậy, tâm trạng của Hàn Hiểu vô cùng tốt, hôm nay chính là ngày cha con Shakma tới thăm hỏi.
Ăn sáng xong, Hàn Hiểu như bình thường cùng với Công tước và mấy đứa nhỏ đi dạo tiêu thực trong vườn hoa, thuận tiện vào trong nhà kính hái vài quả trái cây, khi bọn họ quay trở lại phòng khách, quản gia đến báo, cha con Shakma đã đến rồi, đang đợi ở trong phòng khách.
Hàn Hiểu cười càng sáng lạn, cậu phân phó người hầu gái đem trái cây cậu mới hái xuống đi rửa sạch, sau đó nắm tay mấy đứa nhỏ và Công tước đi vào nhà.
Cha con Shakma đang ngồi trên ghế salon trong phòng khách nhìn thấy một nhà Công tước, liền đứng lên hành lễ.
“Ừ! Ngồi đi!”
Akasi mang theo khí thế của người đứng đầu, cười gật đầu với họ, rồi kéo Hàn Hiểu cùng ngồi xuống.
Hai người đối diện, một người khí chất nho nhã, hào hoa lịch sự, hoàn toàn nhìn không ra cái danh xưng người đàn ông giảo hoạt nhất của giới chính trị, còn một người tự nhiên trang nhã, xinh đẹp động lòng người, mặc dù sóng lưng cứng ngắc đã để lộ tâm trạng căng thẳng của cô, nhưng cũng không ảnh hưởng đến khí chất quý tộc cao quý đã được bồi dưỡng và nét hoạt bát trong con người cô.
Trong lòng Hàn Hiểu gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tinh-te-anh-hung-mau-than-truyen/2901720/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.