Lương Chính rốt cuộc mất hết kiên nhẫn nói năng nhẹ nhàng, trước khi Hứa Duệ Hà đứng ra cứu cánh cho đứa con ngu ngốc của bà ta thì đã nghe ông nói: “Không có lần lừa gì nữa! Từ hôm nay con an phận ở trong nhà cho ta cho đến ngày cưới, đâu cũng không được đi!”
“Ông à, nó còn phải đi học mà…”
Hứa Duệ Hà thật sự cuống rồi.
“Bà thấy nó có chịu học hành đàng hoàng không!? Suốt ngày lông ba lông bông ngoài đường!”
Lương Chính dựng mày lên trừng bà ta.
Hứa Duệ Hà chưa từng bị ông ta đối xử hung ác như vậy đều có chút sợ.
Cũng bởi những năm nay bà ta sống quá tốt, thế nhưng quên mất người đàn ông này làm gì phải kẻ có tình người. Đụng tới lợi ích của Lương gia liền giống như cắt thịt trên người ông ta vậy. Chút thịt đó lại không thể theo ông ta xuống mồ. Tương lai nó sẽ là của con trai bà…
Hứa Duệ Hà nghĩ đến đây, rốt cuộc không còn cường ngạnh cái gì cũng muốn chỗ tốt nữa.
Bà ta cúi đầu, đứng dậy lôi kéo tay Lương Thục: “Đi con gái. Đừng chọc ba con tức giận nữa.”
“Con…”
“Giờ đến lời của mẹ con cũng không nghe sao!??”. Hã𝘆 tìm đọc tra𝓷g chí𝓷h ở — tr ùmtr𝙪𝘆ệ𝓷.VN —
Lương Thục sững sờ nhìn vào đôi mắt quằn quện tơ máu của bà, rốt cuộc chịu nín.
Hứa Duệ Hà không nói gì nữa, mạnh mẽ lôi cô ta đi. Lúc đi ngang qua Lương Chính còn cười lấy lòng nhìn ông ta: “Anh yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tinh-noi-bien-the/3459636/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.