Tiếp tân chỉ tay tới khu ghế sofa đặt rất nhiều trong đại sảnh, xung quanh những cây trụ cột thật lớn, xanh hóa đầy đủ, không khí tốt vô cùng. Cho dù có nằm ở đó cả ngày cũng được. Mà ý của tiếp tân chính là như vậy. Bởi vì nhân viên của công ty trừ khi tan tầm, còn không rất ít ai giữa chừng bỗng nhiên đi xuống lắm. Lương Thục có thể phải chờ cả ngày.
Nhưng bất kể là cái nào Lương Thục cũng không muốn tiếp thu.
Cô ta là muốn lợi dụng thân phận của Lương Doanh để lẻn vào Mục thị, tiếp cận Mục Thanh, đâu phải thật đến tìm Lương Doanh đâu chứ!
Cảnh Minh trước đây chỉ biết Lương Doanh, đây quả thật là lần đầu tiên hắn gặp Lương Thục mặt dù hắn đã từng thấy qua hình của cô ta rồi. Cứ nghĩ hai người là chị em thì kiểu gì cũng phải dính dán một chút, kết quả ấn tượng đầu tiên đã khiến hắn chán ghét không chịu được.
Vốn trong lòng đã có thiên vị không rõ dành cho Lương Doanh, ngẫm đến phải dùng Lương Thục thay thế, biểu tình của hắn không khỏi trở nên xấu xí. Cho dù hắn vốn đã định không phải cưới vì yêu thích gì đối phương, cũng định sẽ không yêu thì hắn cũng không muốn tùy tiện cưới ả đàn bà ngu ngốc này.
Lương Thục không biết đã bị đánh giá thấp trong mắt Cảnh Minh.
Sau khi cô ta gân cổ gân họng cả buổi mà tiếp tân vẫn không cho cô ta lên, còn dọa sẽ gọi bảo vệ, cô ta sợ hãi mất mặt không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tinh-noi-bien-the/3457456/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.