Cửa phòng bị đập liên tục, người bên ngoài cáu gắt lên giọng:
"Sao lâu quá vậy? Cô định ngủ trong đó luôn à?"
Người đàn ông liếc nhìn đồng hồ một cái, lại quát lên:
"Cho cô hai phút nữa, nếu mà chưa ra chúng tôi sẽ xông vào."
"Ra ngay ra ngay!"
Lưu Tuyết Nhiên nóng giận mở cửa phòng, trong tay kéo chiếc vali to lớn. Ánh mắt chán ghét không buồn liếc hai tên đàn ông trước mắt. Một người liền giật lấy vali của cô ta đi, người còn lại nắm lấy bắp tay của cô ta lôi đi.
"Bỏ ra, tôi tự biết đi!"
Thái độ cô ta từ đầu chí cuối không muốn phối hợp nhưng thấy ánh mắt dữ dội cảnh cáo của bọn họ, cô ta không thể không làm theo.
Đến sân bay đông đúc. Hai người đàn ông vẫn không buông Lưu Tuyết Nhiên ra. Cô ta đảo mắt nhìn xung quanh muốn tìm cơ hội chuồn đi.
"Tôi muốn đi vệ sinh."
"Cô phiền phức quá vậy? Sau ở nhà không đi trước đi?"
Người đàn ông còn lại xua tay với tên kia bảo:
"Cho nó đi đi!"
Sau đó trừng mắt uy hiếp cô ta:
"Tô tổng nói rồi, nếu cô dám giở trò, chúng tôi có thể xử cô thoải mái tùy ý."
Lưu Tuyết Nhiên siết chặt bàn tay đi về hướng nhà vệ sinh. Ánh mắt hai tên đàn ông vẫn dõi theo cô ta. Cảnh giác đứng trước khu vệ sinh. Nếu có thể vào trong, chắc bọn họ cũng sẽ chui vào.
Hai tên đàn ông bên ngoài không khỏi lo lắng, lâu lâu nhìn thoáng vào trong, đột nhiên bên vai họ bị vỗ một cái.
"Hai vị vất vả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tim-anh-sau-con-mua/845032/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.