Tô Thanh Anh mở tủ lấy một cái vali to, tức giật kéo hết đồ đạc đang treo trên mắc áo tuôn xuống, mạnh bạo nhét vào vali ly, thu dọn tất cả đồ dùng cá nhân của mình, mặc kệ đồ đạc đủ hay thiếu. Hành động của cô như muốn xả giận, đột nhiên không thèm nhét đồ vào nữa, cô trực tiếp đá văng vali ra phía cửa phòng, hét toáng lên:
"Khốn kiếp!"
Cánh cửa đồng thời mở ra, chiếc vali tội nghiệp với đống đồ đạc lộn xộn văng tứ tung dưới nền sàn, va chạm vào đầu chiếc giày da màu đen. Tô Cảnh Thần lẳng lặng đứng xem cô phát cáo. Tô Thanh Anh thấy hắn lập tức quát lớn:
"Ai cho anh vào đây?"
Bỗng nhớ lại lời nói của hắn trước đó, cô cười ra tiếng khinh thường.
"Ha! Phải rồi, nhà này là của anh mà, anh vào chỗ nào chẳng được. Yên tâm, tôi sắp dọn đồ xong rồi, từ nay sẽ cút khỏi cuộc sống của anh, để anh mãi mãi hạnh phúc bên cô ta."
Tô Thanh Anh bắt đầu cúi người nhặt quần áo văng tứ tung, nhìn thấy chiếc quần con ngay gót giày của Tô Cảnh Thần, Tô Thanh Anh thoáng đỏ mặt, vờ như không có gì bước đến nhặt, vừa động vào chiếc quần thì cổ tay đã bị một lực tàn bạo xách lên.
Cô đối diện với ánh mắt lạnh lẽo mang theo sự tức giận khôn lường, Tô Cảnh Thần gằn giọng:
"Nhà này muốn ở thì ở, muốn đi thì đi? Cô nghĩ dễ dàng như vậy sao?"
"Chứ anh muốn gì? Tôi ở đây sẽ phá hoại hạnh phúc của hai người đó, đáng ra anh nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tim-anh-sau-con-mua/250237/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.