Anh Biết Em Giở Trò
Sơ Dương và Sơ Tĩnh Gia đanh mặt nhìn nhau. Làm sao có thể?
Sơ Tĩnh Gia mặt mày khó coi, ra hiệu cho Tô Thanh Anh ra ngoài nói chuyện với mình. Cô đứng dậy đi khỏi buổi đấu thầu, Lục Hách nhìn theo cô có chút khó hiểu. Bản đấu thầu đó là cô nâng mức giá lên, chỉ thua hạng hai Sơ Thị vài triệu. Thật sự cô ấy muốn giúp cho Tô Cảnh Thần?
"Mẹ!"
Tô Thanh Anh với sắc mặt khó coi đi về phía bà. Sơ Tĩnh Gia tức giận, hỏi:
"Tại sao lại là hai trăm hai mươi triệu, chẳng phải con nói hai trăm triệu sao?"
"Mẹ nghe con giải thích, lúc sáng rõ ràng con xem giá đấu thầu là hai trăm triệu, chẳng hiểu vì sao phút chót anh ta lại tăng thêm hai mươi triệu, con thật sự không lường trước chuyện này. Là con sai sót rồi, thật xin lỗi, hại mẹ và cậu không thể đấu thầu thành công."
Cô nắm lấy bàn tay của Sơ Tĩnh Gia, với vẻ vô cùng hối lỗi nhận tội. Sơ Tĩnh Gia nghĩ đến thư ký của Sơ Dương gài vào bên cạnh Tô Cảnh Thần cũng báo giá như vậy, cho nên Tô Thanh Anh khả năng cao nói đúng sự thật, sắc mặt dịu đi đôi phần.
"Mẹ hiểu rồi, thời gian này con cứ tiếp cận cậu ta, có thông tin gì có lợi nhớ gọi cho mẹ."
"Con hiểu rồi."
Bà ta đạp gót đi mất, cô nhìn theo chán chường, quay người lại vào bên trong, chưa kịp đi thì đã thấy Tô Cảnh Thần đang đứng từ xa nhìn mình. Tô Thanh Anh liền chạy đến, sợ hắn hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tim-anh-sau-con-mua/250230/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.