Editor: TieuTieu
Lâm Mẫn rất có tố chất, mặc dù hôm qua mâu thuẫn với anh cả, là do Vương Anh làm điều sai trái, nó quá tức giận.
Cô ấy không phải bánh ngọt không phát ra tiếng, nhưng cũng không phải là người đàn bà chua ngoa làm bậy.
Vương Anh nhìn thấy họ đưa đứa bé ra, Vương Quế Hương không chút động lòng, cô ta càng thêm tức giận, “Lẽ nào con đối với việc này có thể nói dối sao? Con cũng nhắc nhở mọi người, đừng quá coi đó là lễ vật dâng lên tổ tiên”.
Vương Anh nói xong, ấm ức khóc chạy về phòng.
“Mẹ, mẹ đừng quá thiên vị”. Cố Cảnh Huy cũng chạy theo.
Lâm Mẫn từ hậu viện qua đó, vừa hay nhìn thấy Cố Cảnh Huy và Vương Anh mặt xấu hổ về phòng phía tây, chỉ có Vương Quế Hương mang tạp dề, đứng ở cửa bếp, có chút luống cuống không biết làm như thế nào.
“Mẹ, họ sao vậy?” Lâm Mẫn từ hôm qua dâng trà, gọi Vương Quế Hương, cảm thấy thuận miệng hơn nhiều.
Vương Quế Hương lúng túng trả lời, “Không có gì, không có gì, đi thôi, vào phòng ăn cơm, mẹ nấu cháo rồi”.
Vương Quế Hương đưa bát cháo cho Lâm Mẫn, “Bưng qua cho Cảnh Xuyên đi”.
Lâm Mẫn bĩu môi, không nhận, “Nói anh ấy ra đây ăn”. Nói xong, một mình vào nhà chính.
Vương Quế Hương ánh mắt kỳ lạ nhìn Lâm Mẫn, đây là tức giận sao?
Mới sáng sớm đều sao vậy, hai người con dâu một người giận hơn cả người kia.
Vương Quế Hương mệt mỏi thở dài, chỉ có thể vào phòng gọi Cảnh Xuyên ra ăn sáng.
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-ot-cay-thap-nien-90/399165/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.