Editor: TieuTieu
Lâm Mẫn một mình ngồi trên giường rất khó chịu, sau đó mới dậy mặc quần áo ra ngoài.
Vương Quế Hương đã làm xong cơm sáng, Cố Cảnh Kỳ và Cố Cảnh Tú đều ra ngoài, một đứa đi học, một đứa đi làm.
Vương Quế Hương nhìn thấy Lâm Mẫn dậy, nhanh chóng nhiệt tình gọi cô rửa mặt ăn sáng.
Con dâu hiểu chuyện như vậy, họ như nhặt được vật báu, lúc này Vương Quế Hương nhìn cô, xem như là con gái trong nhà.
Lúc nãy Lâm Mẫn đi nhà vệ sinh vừa lúc nhìn thấy Vương Anh đi ra.
Vì chuyện hôm qua, Vương Anh cảm thấy tội lỗi, nhìn thấy khóe mắt Lâm Mẫn điên cuồng lóe lên dữ dội, cũng không đi chào hỏi cô, cô ta định đi bên cạnh cô, bị Lâm Mẫn chặn lại.
Cô như gai lớn đứng trước mặt Vương Anh, mắt nheo lại, “Chị dâu, nhìn thấy tôi trốn cái gì?”
Muốn đến thì cũng đến rồi, Vương Anh nuốt nước bọt, nghĩ đến bản thân là chị dâu cả, gả đến đây lâu như vậy, cũng không cần sợ con nha đầu mới đến cô ta quay cổ, “Tôi đâu có trốn cô? Cô không phải muốn đi vệ sinh sao? Cô đi đi!”
Nói rồi. Rồi lách qua người Lâm Mẫn đi đến sân trước.
Lâm Mẫn lại quay người, chắn cô ta.
“Chị dâu, hôm qua làm gì không đợi tôi? Một mình trở về sao?” Giọng cô ghê rợn, nhìn chằm chằm Vương Anh hỏi.
Cuối cùng vẫn không trốn tránh được, nghe Lâm Mẫn nhắc đến chuyện hôm qua, Vương Anh bĩu môi, “Ai biết được mấy người nói đến lúc nào mới đi? Sức khỏe tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-ot-cay-thap-nien-90/399163/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.