Editor: Na “Một người 10 tệ, sao thế?” Vương Anh lạnh nhạt nói. Cố Cảnh Huy nghe thấy lời Vương Anh nói, trong lòng lập tức nổi giận, không cần suy nghĩ, anh ta bất mãn nói, “Vừa nãy bọn họ cho Lâm Mẫn 50 tệ tiền đổi miệng.” “Sao, 50 tệ?” Vương Anh kinh ngạc trợn tròn mắt, giọng nói lớn hơn mấy phần. Cô ta lại phản ứng lại lời nói của Cố Cảnh Huy, “Không, trọng điểm là, bọn họ cho Lâm Mẫn tiền đổi miệng? Người phụ nữ Lâm Mẫn đó đổi miệng rồi sao?” “Đúng thế, gọi cha mẹ rất ngọt.” Cố Cảnh Huy cắn răng chịu đựng, không chút mảy may lo lắng vợ mình sẽ nổi giận. Lúc này Vương Anh không quá chú ý đến 50 tệ kia, mấu chốt là thái độ của Lâm Mẫn. Nếu đã như vậy, sau này không lẽ thật sẽ sống cùng với Cố Cảnh Xuyên như vậy sao? Vương Anh châu đầu cô ta đến trước mặt Cố Cảnh Huy, “Anh nói người phụ nữ đó rốt cuộc là có chủ ý gì? Thật sự cam tâm tình nguyện gả cho em trai anh rồi sao?” “Không thì sao? Đều đã gọi cha mẹ rồi!” Vương Anh nheo mắt, lại bắt đầu thuyết âm mưu, “Liệu có phải vì lừa lấy tiền đổi miệng, cố ý dùng cách này hay không?”
Cố Cảnh Huy nằm phịch xuống giường, nhìn cô ta, “Em đừng có suy nghĩ càn rở gì nữa, người ta rõ ràng là thích Cảnh Xuyên, anh nói với em, hôm nay cô ta có thể trước mặt cha mẹ không khách khí mà nói em một trận, sau này em bớt bớt đi giùm anh, nếu không cha mẹ không nói em không phải.” Nhắc đến chuyện này, trong mắt Vương Anh lóe lên tia tức giận, “Là cô ta tự muốn đi gặp người yêu của cô ta, liên quan gì đến em? Hơn nữa, nếu cô ta không nói cho em biết người ở đâu? Em có thể tìm được không? Đàn ông người ta không đưa cô ta đi, cô ta lại quay trở về, còn đập chậu phân lên đầu em!” Vương Anh tức giận mắng chửi một loạt, sau đó dùng chân đạp chân Cố Cảnh Huy, “Anh không được phép xoay khuỷu tay ra ngoài, em là vợ anh, bất cứ khi nào, anh cũng phải đứng về phía em, có biết chưa hả?” “Đương nhiên rồi, trời cao đất rộng, vợ và con là to nhất.” Cố Cảnh Huy giang tay ra, ôm Vương Anh vào lòng, còn thuận tay xoa bụng cô ta. Vương Anh bị hành động và lời nói ngọt ngào của anh ta dỗ dành mà thấy rất vui, “Như vậy còn tạm được.” …… Lâm Mẫn đẩy Cố Cảnh Xuyên về phòng, tiện tay đóng cửa lại. Vừa nãy trên bàn ăn, người nhà họ Cố đều kích động thiếu chút nữa hét lên, nhưng Cố Cảnh Xuyên toàn bộ quá trình đều không nói gì cả, giống như mình không có liên quan gì đến chuyện đó. Cô gái như cô, đều đã làm đến bước này, nếu anh tiếp tục lạnh lùng như vậy, có phải là quá đáng không? Lâm Mẫn đóng cửa lại, dựa vào cánh cửa, thản nhiên nói, “Cố Cảnh Xuyên, anh không có gì để nói sao?” Nghe vậy, Cố Cảnh Xuyên khẽ nhướng mắt liếc cô một cái.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]