Editor: TieuTieu
Sao có thể như vậy được!
Ánh sáng phản chiếu sao?
Cô quay đầu lại một cách máy móc, sau đó một gương mặt điển tra lại bệnh hoạn, mất cảnh giác xuất hiện trong tầm mắt cô.
Nhìn thấy dáng vẻ của đối phương, Lẫm Mẫn kinh ngạc ngồi bật dậy, mắt nhìn chăm giống như chuông đồng, không thể tưởng tượng là nhìn thấy anh.
Cố Cảnh Xuyên.
“Sao lại như vậy?"
Cô sao lại ngủ cùng với Cố Cảnh Xuyên trên một chiếc giường, vẫn là phòng tân hôn?
Cô là kết hôn nhất thời với Cố Cảnh Xuyên, chẳng qua, đó đều là việc của mười năm về trước.
Cô lại nhớ đến cảnh tượng kết hôn với Cố Cảnh Xuyên?
Vì nhận thức lúc này, Lâm Mẫn hận véo mặt, thật sự tất cả truyền đến cảm giác đau đơn.
Nhắc nhở cô, đây không phải là mơ!
Cô quan sát một vòng khắp phòng tân hôn, cảnh tượng trước mắt, trùng hợp với một bức tranh nào đó đã chôn sâu trong ký ức.
Mặt cô đầy tưởng tượng người đàn ông ngẩn người đang ngủ đầu giường kia.
Anh ta ngủ rất quen thuộc, hít thở đều đặn, hoàn toàn không có dấu hiệu muốn tỉnh.
Cô cẩn thân vươn tay, sờ mặt của anh.
Ấm áp.
Cô lần nữa nhìn xung quanh trong căn phòng nhỏ, và người đàn ông đầu giường.
Tiếp theo đó, lại hận véo mu bàn tay của bản thân.
Không phải là mơ, tất cả đều là hiện thực.
Không lẽ, cô tái sinh rồi?
Trong đầu có hiện ra suy nghĩ này, Lâm Mẫn vội vàng nhìn xung quanh tất cả phòng, muốn chứng minh nhận thức trong lòng của bản thân, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-tieu-ot-cay-thap-nien-90/399118/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.