Chương trước
Chương sau
Bởi vì vừa rồi xem hí khúc, tất cả mọi người ngồi sát nhau, cho nên kể cả Lý thị và mấy người kia cũng biết chuyện Liên Kế Tổ đến tìm Liên Thủ Tín. Bởi vậy, đối với kết cục về sau cũng rất tò mò. Biết rõ Liên Diệp Nhi qua nhà cũ, liền lôi kéo Liên Diệp Nhi hỏi.
Liên Mạn Nhi kéo Liên Diệp Nhi lên giường, trước đưa lần lượt mấy chén trà nóng cho Liên Diệp Nhi.
“Sưởi ấm, thấm giọng nói.” Liên Mạn Nhi cười nói với Liên Diệp Nhi. Nàng biết rõ ở nhà cũ nhất định Liên Diệp Nhi chẳng được ăn uống chút gì đâu.
Liên Diệp Nhi nhận trà uống một ngụm, lúc này mới mở miệng kể cho mọi người chuyện nàng chứng kiến hết thảy ở nhà cũ.
Mọi người vừa nghe được Liên Lan Nhi và La Bảo Tài đến tìm Liên Thủ Nghĩa tính sổ liền gật đầu.
“Việc này họ làm thật là không còn gì để nói.” Ngô Vương thị nói, đương nhiên bà đang nói Liên Thủ Nghĩa.
“Người bình thường thực không làm ra được chuyện như vậy.” Trương Vương thị cũng nói.
Lý thị cảm khái nhất.
“Nhớ ngày đó, lão gia tử nhà các con chính là người nổi danh phúc hậu, nề nếp gia đình Liên gia cũng tốt.” Bằng không sao Trương gia phải gả Trương thị cho Liên Thủ Tín.”Hiện nay, ai~… chuyện này thật đúng là…”
Thật sự là như thế nào, Lý thị không nói tiếp.
Nhưng mọi người đều biết Lý thị muốn nói gì. Hôm nay nhà cũ Liên gia biến thành dạng thế nào chứ? Ánh mắt Liên Mạn Nhi khẽ chuyển, trong chuyện này, nàng và Lý thị cùng những người này đều có cách nhìn khác nhau.
Bản chất nhà cũ thật ra vẫn không có gì thay đổi, nói cách khác, nhà cũ vẫn không phát sinh thay đổi bản chất gì cả, nó vẫn luôn như vậy thôi.
Liên lão gia tử và Chu thị dẫn đầu đội ngũ phía dưới của nhà cũ, về mặt đối xử với người ngoài vẫn rất khoan hậu, khiêm nhượng. Trước kia như thế, bây giờ vẫn như thế. Đây là nguyên nhân vì sao lúc trước Liên lão gia tử và nhà cũ vẫn luôn được hưởng danh tiếng tốt.
Vấn đề của nhà cũ chính là ở chỗ đối đãi với người trong nhà. Một khi đóng cửa lại là chuyện trong nhà mình. Trước kia người trong nhà không biết phản kháng, cánh tay gấp vào tay áo, đánh rớt hàm răng thì nuốt máu, cho nên mới có thể bưng bít đủ loại sự cố, đè ép xuống. Một khi người trong nhà học được cách phản kháng, lúc không hề lặng im, thanh danh hoàn mỹ của nhà cũ mới bắt đầu xuất hiện vết nứt.
Về phần sau này, kết cấu gia đình nguyên bản bị tròng trành, sụp đổ, tất cả vấn đề từng cái tuôn ra phơi bày, cái gọi là thanh danh ở nhà cũ thật ra chỉ như một tầng cửa sổ mỏng manh.
Mà trong chuyện Ngân Tỏa, mấy người nhà Liên Thủ Nghĩa đối phó với đối tượng không hề thuần túy là người trong nhà. Kết quả, vấn đề càng thêm nghiêm trọng.
“… Đại cô phu nhân trong thành của các ngươi cũng không phải người chịu ăn thiệt. Nếu không, sao lại tìm tới cửa? Chuyện này thật không dễ xử lí đâu.” Trương Vương thị lại nói.
“Ừ! Ai như chúng ta. Lúc trước Mạn Nhi nhà ta… được rồi, đã là chuyện quá khứ rồi.” Trương thị nói chuyện, vẻ mặt có chút ảm đạm.
Lý thị nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Trương thị.
“Đều do mẹ, mẹ dạy con quá trung thực rồi.” Lý thị nhẹ nhàng an ủi.
“Mẹ, không trách mẹ được, là mệnh con không tốt.” Trương thị nói.
“Đều đã qua, đều đã qua! Bây giờ không phải đều đã tốt rồi sao.” Tất cả mọi người cười khuyên: “Người tốt tất có phúc báo, câu này chính là nói ngươi đó.”
Hiện tại đã có ngày tốt lành, trong lòng Trương thị xác thực đã dần quên lãng chuyện cũ, nghe mọi người khuyên giải liền nhoẻn miệng cười.
Chủ đề lại dời tới chuyện Liên Lan Nhi đến tìm Liên Thủ Nghĩa tính sổ.
“… Họ nói sao, không đánh nhau hả cháu?” Mọi người quay sang hỏi Liên Diệp Nhi.
“Không đánh nhau ạ.” Liên Diệp Nhi nói.
Hai vợ chồng Liên Lan Nhi và La Bảo Tài đến. La Bảo Tài tức không nói lời nào, cũng không động thủ. Ngược lại Liên Lan Nhi muốn đánh Liên Thủ Nghĩa, nhưng lại bị mọi người ngăn cản.
Liên Lan Nhi là người thông minh, nên bà biết với cá tính không tiếc giở trò gian manh của Liên Thủ Nghĩa, một khi bà dám động tay, Liên Thủ Nghĩa sẽ dám đánh trả. Bàn về động tay chân, cho một nhà Liên Lan Nhi cùng xông lên cũng không phải đối thủ của mấy người nhà Liên Thủ Nghĩa. Liên Lan Nhi động thủ cơ bản chỉ để tỏ thái độ, hôm nay bà ta tới đây vẫn lấy đàm phán làm chủ.
Tiếp theo Liên Diệp Nhi nói rằng Liên Lan Nhi đã đưa ra hai yêu cầu.
“Trời ạ!!!…” Người cả phòng đều bị làm cho kinh hoảng.
“Ông nội nói thế nào, đã đáp ứng chưa?” Liên Mạn Nhi hỏi Liên Diệp Nhi.
“Ông nội đã đáp ứng yêu cầu thứ nhất.” Liên Diệp Nhi nói: “Yêu cầu thứ hai ông không đáp ứng.” Liên Diệp Nhi liền thuật lại một lần cho mọi người nghe những lời Liên lão gia tử đã nói với Liên Lan Nhi.
“Việc này thật đúng là khó làm mà…” Ngô Vương thị than thở nói.
Chuyện này do một phòng Liên Thủ Nghĩa làm không đúng, nhưng sự tình phát triển đến tình hình như hiện tại, khuê dự Ngân Tỏa thật sự đã bị ảnh hưởng. Biện pháp giải quyết thông thường ở niên đại này đúng như lời Liên lão gia tử đã nói, cho Tứ Lang thành thân với Ngân Tỏa, những lời ong tiếng ve kia sẽ tan thành mây khói.
Tuy nhiên, đứng ở góc độ của Liên Lan Nhi và Ngân Tỏa, biện pháp giải quyết này không cách nào tiếp nhận được, lại chẳng còn biện pháp nào khác. Niên đại này chính là như vậy, đây là xã hội có tính chất giới hạn, thân trong xã hội thế này, đại đa số mọi người đều phải thỏa hiệp. Những xã hội khác nhau, tồn tại giới hạn khác nhau.
Rất nhiều nữ nhân rơi vào tình cảnh này đều phải nhận mệnh. Nhưng Liên Lan Nhi không chấp nhận, cũng không có ý định để khuê nữ Ngân Tỏa của bà chấp nhận.
“… Vãn hồi danh dự, trừng trị lão Nhị, chuyện này nên làm. Không bằng lòng gả Ngân Tỏa cho Tứ Lang, lại bảo bọn họ tìm cửa hôn sự cho Ngân Tỏa thì cũng được. Nhưng mà…” Lý thị khẽ lắc đầu.
Nhưng mà lời Liên Lan Nhi nói ra, về việc hôn nhân của Ngân Tỏa, có phải đã yêu cầu quá cao rồi không?
“Ta là người có sao nói vậy. Chuyện này bọn họ bị chịu tổn hại, quả thật đáng thương đấy, nhưng mà cũng không thể đề ra cái yêu cầu trên trời như vậy chứ. Nếu không có chuyện này, Ngân Tỏa nhà họ có thể tìm được cửa hôn sự tốt như vậy sao? Nói thế nào ta cũng chẳng tin nổi đâu!” Trương Vương thị híp mắt nói.
“Dựa vào điều kiện nhà họ, Ngân Tỏa cùng lắm chỉ mai mối được cho chủ cửa hàng nhỏ thôi.” Hồ thị tiếp lời: “Nếu mai mối con bé cho người trong thôn cùng lắm cũng chỉ tìm được người bậc trung-thượng đẳng thôi.”
“Chuyện đó còn phải phụ thuộc vào người ta có cam tâm tình nguyện chịu con bé không. Nếu là ta, ta chẳng bằng lòng đâu.” Trương Vương thị nói: “Ta là người nhà nông cần đứa con dâu như vậy làm gì, con bé có thể lên núi sao, hay ra đồng được? Việc trong nhà người nông dân con bé có thể nắm bắt được sao? Ta đã nghe nói qua, cái Ngân Tỏa này ở nhà được nuông chiều cực kỳ kinh khủng, người nào cưới phải nó, vậy phải cầm bài vị tổ tông đi cúng vái rồi.”
“Thế kia đâu phải cưới vợ, lấy tổ tông về thì có.” Trương Vương thị pha trò, mọi người ai cũng không nhịn được phì cười một trận.
“Nàng cho rằng đang đòi công đạo cho khuê nữ, không đồng ý cứ như vậy gả cho Tứ Lang, chuyện này ta bội phục nàng. Nhưng mà về sau nàng đề ra yêu cầu kia, thật làm cho người ta chướng mắt!” Trương Vương thị nói.
“Đại muội tử, vẫn là người sảng khoái nói chuyện sảng khoái mà.” Ngô Vương thị nói, dĩ nhiên bà cũng đồng ý lời nói hợp tình hợp lý của Trương Vương thị.
“Nhà cũ bên kia bây giờ phải đi đâu tìm người như vậy cho nàng chứ?” Ngô Vương thị xoay đầu lại, vui vẻ thích thú nói với Trương thị: “Chuyện này ý mà, là muốn bẻ cong, thay đổi cách thức thôi, chứ mục đích vẫn muốn cho các ngươi nghĩ đường.”
Ngô Vương thị một câu vạch trần huyền cơ.
“Chuyện này chúng ta có thể làm gì được.” Trương thị lập tức nói: “Nàng đề ra cái điều kiện kia, chẳng khác gì mối hôn sự tìm cho Mạn Nhi nhà ta sau này. Không phải ta khoe khoang, Ngân Tỏa nhà nàng có gì so được với Mạn Nhi nhà ta.”
“Mẹ, mẹ nhắc tới con làm gì?” Liên Mạn Nhi vội hỏi.
“Lời này nói không sai.” Ngô Vương thị lập tức cười nói, còn cười tủm tỉm liếc mắt quét nhìn Liên Mạn Nhi: “Chẳng cần so đã thấy Ngân Tỏa không thể đặt cùng chỗ với Mạn Nhi rồi.”
“Ai cũng muốn gả khuê nữ vào nhà tốt, nhưng phải biết chừng mực.” Lý thị chậm rãi nói: “Không thì chỉ có bò xin quỳ cầu trèo cao thôi… Cho dù thực tìm được nhà như vậy cho nàng, nàng cũng không hợp. Đây không phải hưởng phúc, mà là tìm tội chịu.”
“Lại nói, mẫu người đó cũng không ai muốn tìm đến con bé.” Trương Vương thị đi theo nói.
Vốn mọi người hơi đồng tình với Ngân Tỏa nhưng tiêu chuẩn chọn con rể của Liên Lan Nhi nhanh chóng biến tất cả đồng tình thành trơ trẽn và cười nhạo.
“Mấy lời này may là nói trước mặt người trong nhà. Nàng dám ra ngoài nói, không sợ người ta cười đến rụng răng sao.” Trương Vương thị lại nói.
“Trong lòng Lão gia tử vẫn còn biết cân nhắc, không đáp ứng yêu cầu này.” Trương thị nói.
Liên Mạn Nhi có chút câm nín. Đúng vậy ha, trong lòng Liên lão gia tử rất không biết cân nhắc mới có thể đáp ứng điều kiện như vậy. Yêu cầu của Trương thị với nhà cũ thật thấp quá mà.
“Ông nội không đáp ứng, cô cả có làm ầm ĩ nữa không?” Liên Mạn Nhi lại hỏi Liên Diệp Nhi.
“Cô cả khóc, nói Ngân Tỏa về sau thế này thế kia, nói ông bà nội không thể không quản chuyện này, bằng không bà ta không sống nổi nữa.” Liên Diệp Nhi nói.
“Trời ại!!! Vậy mà dám lấy cái chết ra bức ép!” Trương Vương thị nói: “Rồi cuối cùng lão gia tử có đáp ứng không cháu?”
“Không ạ” Liên Diệp Nhi nói.
Trước sau nói thế nào Liên lão gia tử vẫn không đáp ứng, cuối cùng Liên Lan Nhi phải nới lỏng miệng hạ điều kiện xuống một bậc.
“Nói là không tìm được như lời bà nói, bà đành nhận mệnh, tìm người thấp chút cũng được. Bất kể có làm quan hay không, nhưng trong nhà người ta phải có tiền. Nếu không nghèo chút mà làm tú tài cũng không được, học trò nhỏ cũng được nhưng phải xác định chắc chắn sẽ thi đậu…” Liên Diệp Nhi nói.
“Trời!!! Chuyện này còn hơn cả buôn bán mà, rao giá trên trời cho đã, rồi trả giá ngay tại chỗ.” Mọi người đều cảm thán: “Vị đại cô phu nhân này của các ngươi thật không phải người bình thường mà.”
“Người ta còn nói thế này nữa ạ, bởi thanh danh Ngân Tỏa đã bị làm hỏng, đến lúc đó chắc chắn người ta sẽ bới móc. Sợ sau khi Ngân Tỏa gả đi không được sống tốt, nên đồ cưới phải dày, Ngân Tỏa sống mới được thẳng lưng. Vì vậy phải tìm người thích hợp, rồi ông nội còn phải cho Ngân Tỏa thêm đồ cưới…” Liên Diệp Nhi lại nói.
“Phụt” Liên Mạn Nhi phụt một tiếng bật cười: “Thì ra còn muốn đòi tiền.”
Chỉ là, tình trạng nhà cũ bây giờ muốn cái gì không có cái đó. Liên Lan Nhi nói ra những yêu cầu này, điều đầu tiên, Liên lão gia tử đã đáp ứng, nhưng dường như Liên Lan Nhi vẫn chưa hài lòng. Mà điều thứ hai, thậm chí lúc sau Liên Lan Nhi hạ điều kiện xuống một bậc, ai cũng biết, có lẽ bản thân Liên Lan Nhi cũng nên biết đi chứ, nhà cũ bây giờ chẳng có năng lực làm gì cả.
“Yêu cầu này của nàng nói là hạ rồi, nhưng cũng chẳng thấp tí nào, họ nói thế nào cũng không phù hợp được.” Lời của Trương Vương thị vang lên: “Còn muốn thêm đồ cưới, thế này không phải đòi tiền sao? Chẳng phải lừa lọc sao?!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.